Khiến cho Hình Quốc Bảo hoàn toàn câm miệng.
“Lúc chơi bóng em theo dõi cô ấy suốt à?”
Minh Tư Thành lại hỏi.
Hình Quốc Bảo xấu hổ toát mồ hôi.
“Cậu thích Nhiên Mộc Miên sao?” Minh Tư Thành lại mở miệng Hình Quốc Bảo chậc lưỡi, thành thật nói: “Em thích gái xinh. Ngoài sân bóng bao nhiêu bạn nữ như vậy chỉ có cô ấy là xinh nhất, đẹp mắt nhất, đương nhiên em sẽ chú ý cô ấy hơn một chút rồi”
Một bạn nữ lớn lên vừa xinh gái vừa bổ mắt được các bạn nam chú ý đến cũng là điều bình thường.
Mà nói ngược lại, một bạn nam vừa đẹp trai lại khiến người ta thu hút, đương nhiên cũng sẽ được các bạn nữ chú ý.
Minh Tư Thành lại bất thình lình cảnh cáo: “Cô ấy là vợ chưa cưới của anh, cậu đừng hòng mơ tưởng”
“Anh yên tâm, em cũng không có ý kia với Nhiên Mộc Miên đâu. Cùng lắm là vì cô ấy xinh đẹp nên nhìn thêm vài lần thôi” Hình Quốc Bảo không nhịn nổi bật cười.
“Nhìn thêm vài lân cũng không được”
Minh Tư Thành độc đoán tuyên bố chủ quyền của mình.
Hình Quốc Bảo lập tức tỏ ra yếu thế: “OK, được được được, c‹ là của anh” Sau đó còn yếu ớt bổ sung một câu: “Dù sao các bạn nam nhìn theo Nhiên Mộc Miên cũng không chỉ có một mình em”
Nói tới đây, Minh Tư Thành nhớ tới cái tên đàn ông biến thái và bạn nam đã gửi thư tình cho Nhiên Mộc Miên.
“Này, Nhiên Mộc Miên hấp dẫn các bạn nam như vậy cơ à?” Minh Tư Thành khó hiểu hỏi: “Trong trường học cũng đâu phải không có các bạn nữ xinh đẹp khác đâu”
“Trên diễn đàn lần trước, tuy rằng những tấm ảnh đó đều là ảnh chụp chung, nhưng quả thật đủ để cho những đứa con trai ru rú trong nhà nảy sinh suy nghĩ kỳ quái, dã tâm nhộn nhạo. Nói về cái tên biến thái lần trước, lúc em và anh đi tới cục cảnh sát, không phải cảnh sát nói hình như anh ta không chỉ ra tay với Nhiên Mộc Miên. Trong trường còn có hai bạn nữ gặp tai ương, chỉ là hai bạn đó lại chọn cách im lặng. Ngoài ra, nói không chừng những bạn nữ khác cũng gặp tình huống bị nam sinh theo đuổi như vậy. Chỉ là anh rất ít khi tiếp xúc với các bạn nữ khác nên không biết mà thôi” Lời lẽ của Hình Quốc Bảo vô cùng hợp lý.
Sau khi phát hiện ra rằng vấn đề đã bị kéo đi rất xa, Minh Tư Thành quyết định lôi vấn đề quay trở lại: “Cậu có thể đừng kéo anh ra khỏi chuyện của Mộc Miên được không? Nói về vấn đề trước đó của anh đi”
“Vấn đề kia của anh ngược lại có một cách. Gia đình anh không phải rất giàu có sao? Cứ cầm tiền đi giải quyết là được ngay”
Hình Quốc Bảo thờ ơ nói.
Minh tư nhìn Hình Quốc Bảo bằng ánh mắt kinh ngạc.
Hình Quốc Bảo tiếp tục nói: “Phụ nữ yêu tiền, và đàn ông cũng yêu tiền! Không ai là không yêu tiền!”
Vì vậy, những gì Hình Quốc Bảo nói có nghĩa là anh ta muốn anh dùng “tiền” để gieo rắc mối bất hòa?
Minh Tư Thành cũng đã nghĩ về điều đó nhưng không định thực sự hành động. Dù sao thì sự việc này mà rơi trên người anh sẽ thực sự làm giảm giá trị con người của anh.
Ở bên kia, sau khi nghĩ đi nghĩ lại, Nhiên Mộc Miên vẫn quyết định gọi điện thoại cho Lạc Vũ một lần nữa.
Lần này, điện thoại đã thông, nhưng đổ chuông rất lâu mà không có người trả lời Đúng lúc Nhiên Mộc Miên chuẩn bị cúp máy, cuộc gọi đã được kết nối, khiến cô đặc biệt vui mừng.
“Lạc Vũ, cuối cùng anh cũng nhận cuộc gọi của em rồi!”
“Em thật sự là Nhiên Mộc Miên? Là vợ chưa cưới của em trai anh?”
Hai câu hỏi liên tiếp khiến Nhiên Mộc Miên như gần như chết lặng.
“Sao lại không nói nữa Bên kia hỏi lại.
Nhiên Mộc Miên đột nhiên hoàn hồn, hỏi lại: “Anh, anh là Minh Huy Khang? Tại sao điện thoại di động của Lạc Vũ lại ở trong tay anh?”
Mà Minh Huy Khang lại hỏi một đãng trả lời một nẻo, bắt đầu trêu chọc: “Trước kia Lạc ‘Vũ may mẫn suôn sẻ như vậy, phim hay nào cũng đều rơi vào tay cậu ta, anh còn tưởng rằng cậu ta là con riêng của Phó Quân Tiêu Suy nghĩ mất bao nhiêu lâu, hóa ra sau lưng cậu ta có cô chủ lớn là em làm chỗ dựa”
“Anh mà còn ông nói gà bà nói vịt nữa em cúp điện thoại” Nhiên Mộc Miên bực bội nói.
Lúc này bên tai truyền tới tiếng cười khẽ của Minh Huy Khang: “Bọn anh vừa mới tham gia buổi lễ trao giải, điện thoại cậu ta rơi trên ghế nên anh mới nhặt lên”
“Ờ, vậy lúc anh trả máy cho anh ấy thì nói là em có gọi điện cho anh ấy” Nhiên Mộc Miên nói tiếp Minh Huy Khang hiểu ý mỉm cười nói một câu: “Bye bye”
Lạc Vũ bước tới chỗ đám người phía trước cách đó không xa.
Minh Huy Khang tăng tốc độ bước chân, đuổi theo vỗ vai Lạc Vũ Lạc Vũ quay đầu lại nhìn thấy Minh Huy Khang, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Minh Huy Khang lập tức đưa điện thoại cho anh ta, nhếch miệng cười nói: “Em dâu tôi vừa gọi điện thoại cho cậu, tôi đã nghe giúp cậu rồi”
Lạc Vũ đầu tiên có vẻ sững sờ, sau đó ngẩn ngơ vươn tay nhận lấy điện thoại, mở khóa thấy ở nhật ký cuộc gọi có Nhiên Mộc Miên gọi tới.
Chẳng trách khoảng thời gian này anh ta luôn bị Minh Huy Khang chèn ép mọi nơi, thì ra là thế…
Minh Huy Khang là anh trai chồng chưa cưới của Nhiên Mộc Miên.
Trong lòng Lạc Vũ có chút tức giận không băng lòng, cầm lấy điện thoại gọi lại cho Nhiên Mộc Miên.
Đổ chuông không quá ba giây, Nhiên Mộc Miên đã lập tức nhận điện thoại “Lạc Vũ, gần đây anh vẫn ổn chứ?” Giọng nói trong trẻo của Nhiên Mộc Miên vang lên trong ống nghe.
Lạc Vũ không nóng không lạnh hờ hững đáp lại: “Ừ, rất ổn”
“Chị Tình nói với em anh được…” Nhiên Mộc Miên có lời muốn nói nhưng lại ngập ngừng Lạc Vũ nhất thời không vui nhíu mày, dường như đã đoán được câu tiếp theo của cô: “Sao chị ấy lại muốn nói cho em biết chuyện riêng của anh?”
“Chị Tình chị ấy chỉ là có ý tốt, chị ấy nghĩ chúng ta là bạn thân nhất của nhau, hy vọng em có thể quan tâm anh nhiều một ch Nhiên Mộc Miên nói tiếp.
- -------------------