Nhiên Mộc Miên nghiến răng nghiến lợi nói: “Minh Tư Thành! Anh là một tên khốn nạn!”
“Cô..” Minh Tư Thành vừa giơ tay lên, chỉ thẳng vào mặt Nhiên Mộc Miên.
Nhiên Mộc Miên liền quay người, kéo vali hành lý, ôm một bụng lửa giận đi về phía trước.
“Con nhóc thối tha kia! Cô đứng lại cho tôi!” Minh Tư Thành vung vẩy chân, sau đó đuổi theo cô.
Cô nhóc này quá tàn nhẫn!
Giẫm lên mũi chân anh đau chết đi được!
Nhiên Mộc Miên quay đầu lại, thấy Minh Tư Thành đang nghiến răng nghiến lợi đuổi theo mình liền sợ đến mức kéo vali hành lý chạy theo bản năng.
Hai người họ đuổi nhau từ cổng trường đuổi đến tầng dưới ký túc xá, Nhiên Mộc Miên thực sự không chạy nổi nữa liền buông vali ra, hai tay chống eo, nhìn Minh Tư Thành đuổi đến, thở hổn hển nói: “Anh, anh, anh đừng đuổi nữa được không?
Tôi, tôi thật sự không chạy nổi nữa!”
Rõ ràng là cùng chạy, nhưng lúc này Minh Tư Thành lại chẳng hề hấn gì, thậm chí anh còn chẳng thở dốc.
Nếu không phải chân anh bị thương thì anh đã tóm được.
Nhiên Mộc Miên từ lâu rồi.
Cô nhóc này thật đúng là chạy còn nhanh hơn cả thỏ!
người, hoàn toàn không có ý định muốn đánh anh.
“Minh Tư Thành, có phải là anh thích tôi rồi không?”
Hai người họ giăng co một lúc, sau đó Nhiên Mộc Miên đột nhiên hỏi.
Minh Tư Thành lập tức thấy ngượng ngùng.
Nếu anh thừa nhận thích cô, nhưng cô lại không thích anh.
Nếu nói không thích cô, vậy sao vừa rồi anh còn hôn cô.
Kích động quả nhiên là ma quỷ!
“Anh không lên tiếng, vậy tôi cứ coi như là anh đã thích tôi rồi nhé!” Nhiên Mộc Miên nói một cách kiêu ngạo, trên mặt nở một nụ cười ngọt ngào.
Sau khi định thần lại, Minh Tư Thành đáp: “Tôi giúp cô xách vali lên lâu, đưa cô về phòng”
Vì thế…
Anh đã bị cô “thuần phục” như vậy rồi sao?
Không, là chinh phục mới đúng!
Khóe miệng Nhiên Mộc Miên khẽ cong lên.
Minh Tư Thành ngoan ngoãn cầm hành lý cho cô, đi về phía cổng ký túc xá nữ.
Có lẽ bản thân Minh Tư Thành thực sự là đại ca ở trường, dì quản giáo ký túc xá nhìn thấy anh vác vali trên vai, bà ấy chỉ mắt nhắm mắt mở cho qua, để Minh Tư Thành vào.
Sau khi vào ký túc xá, Cố Thiên Ngân và những người khác.
đang ngồi xung quanh bàn học chơi game, nhìn thấy Minh Tư Thành để hành lý của Nhiên Mộc Miên xuống cạnh bàn học của cô, ai nấy đều trợn mắt há mồm vì kinh ngạc.
“Cảm ơn anh” Nhiên Mộc Miên mỉm cười nói.
Minh Tư Thành chợt nhớ ra điều gì đó, tiện miệng hỏi một câu: “Ngày mai lớp tôi có một hoạt động cắm trại, bốn người có muốn tham gia không?”
“Có!” Cố Thiên Ngân là người đầu tiên giơ tay đăng ký.
Triệu Thanh Tâm và Lộ Minh Ái cũng ào ào giơ tay góp vui.
Minh Tư Thành lại mắt nhìn Nhiên Mộc Miên, Nhiên Mộc Miên lại nhìn Cố Thiên Ngân, chỉ thấy cô ta đang cật lực nháy mắt với mình.
“Được, tôi cũng đi” Nhiên Mộc Miên mỉm cười đầy ẩn ý.
Cố Thiên Ngân lập tức vui như mở cờ trong bụng.
“Vậy lát nữa tôi sẽ gửi cho mọi người danh sách những thứ cần chuẩn bị cho hoạt động cắm trại. Từ tối hôm nay đến sáng ngày mai, mọi người đều có thể chuẩn bị” Minh Tư Thành từ tốn nói.
Nhiên Mộc Miên gật đầu đồng ý.
“Vậy tôi đi trước đây” Minh Tư Thành nhìn Nhiên Mộc Miên, vẫy tay tạm biệt.
Nhiên Mộc Miên còn có lòng tốt tiễn anh đến tận cửa ký túc xá, sau khi anh xuống lầu, cô mới quay người nói với ba người chị em trong phòng: “Các cậu giúp tớ một việc.”
“Chuyện gì?” Cố Thiên Ngân là người đầu tiên trả lời.
Nhiên Mộc Miên cười toe toét, nói: “Giúp tớ tung tin đồn là Minh Tư Thành thích Nhiên Mộc Miên.”
“Tớ giỏi nhất là mấy chuyện bát quái trà dư tửu hậu đó Lộ Minh Ái tiếp lời.
Triệu Thanh Tâm cũng gật đầu đồng ý: “Tớ cũng muốn tham gial”
Sau đó, chuyện “Minh Tư Thành thích Nhiên Mộc Miên” đã được lan truyền khắp toàn trường trong vòng chưa đầy một tiếng đồng hồ, ngay cả lãnh đạo trường cũng biết chuyện này.
Lúc chuyện này truyền đến tai Minh Tư Thành, Minh Tư Thành đã bình tĩnh nói với ba người anh em cùng phòng của mình rằng: “Các anh em, giúp tôi tạo tin đồn đi!”
“Tin đồn gì?” Ba chàng trai kia gần như đồng thanh đáp.
Minh Tư Thành cong môi cười, đáp: “Nhiên Mộc Miên thích Minh Tư Thành.”
Vì thế, rõ ràng là “Minh Tư Thành thích Nhiên Mộc Miên” chỉ sau một đêm đã biến thành “Nhiên Mộc Miên thích Minh Tư Thành”.
- -------------------