Trước đây khi Nhiên Mộc Miên chưa xuất hiện, có thể nói Minh Tư Thành là một kẻ “Dạo chơi khắp chốn sắc hương, một nhành lá cũng chẳng vương đến lòng” trong trường học.
Trương Hùng Cường không nhịn được cười toe toét: “Hai người họ đang hẹn hò trên mạng.”
“Hẹn hò trên mạng?” Trọng Quân Kiệt sửng sốt.
Trương Hùng Cường nói tiếp: “Nhiên Mộc Miên và Tư Thành quen biết nhau trong game, Nhiên Mộc Miên còn là đồ đệ đi theo Tư Thành. Nhưng mà, trong chuyện này, có vẻ như Nhiên Mộc Miên không hề biết Tư Thành là sư phụ của cô ấy.
“Ý của cậu là Tư Thành đã thích Nhiên Mộc Miên từ rất lâu rồi?” Hình Quốc Bảo bất chợt cảm thấy thật khó tin: “Tính ra nếu mà như vậy thì Nhiên Mộc Miên lúc đó vẫn chưa thành niên”
Trương Hùng Cường chỉ đáp lại một cách phỏng đoán: “Tám chín phần mười đó”
“Này.
Đột nhiên, có một giọng nói đầy lạnh lùng lên tiếng sau lưng họ.
Sau khi Minh Tư Thành đưa Nhiên Mộc Miên lên giường để nghỉ ngơi, khi anh vừa bước ra khỏi phòng đã nghe thấy những người này đang buôn chuyện về mình.
Ba người họ cùng lúc ngậm miệng lại, thản nhiên tiếp tục viết mã code của mình.
“Chuyện cô ấy là đồ đệ của tớ, tớ không mong muốn cố ấy biết được từ chính miệng của các cậu. Có hiểu không?” Minh Tư Thành nói với vẻ mặt đầy nghiêm túc.
Cả ba người không hẹn mà cùng lúc gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.
“2” Hình Quốc Bảo ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn chằm chằm Nhiên Mộc Miên hỏi ngược: “Bữa ăn nào em cũng phải ăn cơm do đầu bếp khách sạn nấu sao?”
Minh Tư Thành kín đáo đá vào bắp chân của Hình Quốc Bảo dưới gầm bàn.
Hình Quốc Bảo “co ro” lại và ngay lập tức mỉm cười nói với Nhiên Mộc Miên một cách hóm hỉnh: “Không sao đâu! Cậu làm chủ đi”
“Anh đi cùng em” Minh Tư Thành đứng dậy và nói sau khi gõ xong bộ mã code cuối cùng trên máy tính.
Trọng Quân Kiệt tức khắc gọi món không hề khách khí: “Đầu sư tử kho”
“Anh chọn món sườn xào chua ngọt!” Trương Hùng Cường cũng báo ngay tên món ăn của mình.
Hình Quốc Bảo miệng cười toe toét đáp lại: “Anh không kén ăn, hãy ăn một đĩa cá tuyết chiên giòn nhé!”
“Được thôi! Không thành vấn đề” Nhiên Mộc Miên làm động tác “OK”.
Minh Tư Thành ngay sau đó đi cùng Nhiên Mộc Miên ra ngoài.
Sau khi hai người vào thang máy, Minh Tư Thành chợt nhớ ra điều gì đó, nét mặt đâm chiêu hỏi: “Gần đây có phải em gặp chuyện gì làm phiền đến em không?”
“Không!” Nhiên Mộc Miên trả lời mà không cần suy nghĩ.
Minh Tư Thành đưa tay ra ôm lấy Nhiên Mộc Miên vào lòng, tiện tay xoa xoa chiếc đầu bé nhỏ của cô: “Em không muốn nói cũng không sao, nhưng anh biết chắc chắn là có liên quan đến anh. Chỉ là hi vọng, công chúa nhỏ của anh đừng hiểu sai về anh là được”
Sau những gì anh nói, Nhiên Mộc Miên đột nhiên nhớ ra điều gì đó, theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn Minh Tư Thành.
Cô vừa mở miệng, nhưng lại ngập ngừng rồi thôi.
“Có chuyện gì vậy?” Minh Tư Thành đợi cô nói câu tiếp theo.
Nhiên Mộc Miên thầm nghĩ gì đó và cho rằng điều đó là không thể.
Anh không có lý do gì để lừa dối tình cảm của cô.
Hơn nữa, chàng rể có thể được bố cô đánh giá cao, đương nhiên sẽ không tệ.
“Em là cô gái thứ mấy mà anh thích?” Nhiên Mộc Miên sau khi hoàn hồn lại, quay sang đổi chủ đề và hỏi với một nụ cười.
Minh Tư Thành nhướng mày: “Em đoán thử xem”
“Thứ N?”
“Tự tin với bản thân chút đi, nhóc con ngốc” Minh Tư Thành không kìm được mà xoa đầu Nhiên Mộc Miên.
Nhiên Mộc Miên nhìn Minh Tư Thành với vẻ khó tin: “Người đầu tiên?”
“Sao hả? Có ý kiến gì không?”
“Không thể nào đâu”
“Không tin ư?”
“Tất nhiên là em tin” Nhiên Mộc Miên bỗng nhiên trở nên vui vẻ cực độ.
Minh Tư Thành hơi nghiêng người, cúi xuống trước mặt Nhiên Mộc Miên rồi hỏi với vẻ đầy chính đáng: “Lẽ nào em không muốn biết tại sao anh chỉ thích em sao?”
Nhiên Mộc Miên thì có thể ngủ trên chiếc giường lớn êm ái mỗi ngày.
Bốn anh chàng này luôn buôn rất nhiều chuyện trước khi đi ngủ.
Trọng Quân Kiệt bắt đầu lên lớp “bài giáo dục” cho Minh Tư Thành, người chưa có kinh nghiệm yêu đương.
“Tư Thành, tôi nói cho cậu biết! Khi cậu lên giường với Nhiên Mộc Miên, cậu nhất định phải thủ sẵn biện pháp an toàn. Dù sao cũng đừng để những ham muốn sảng khoái nhất thời rồi hối hận vì phải trả cái giá đây đau đớn” Trọng Quân Kiệt nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
- -------------------