Chuyện rõ ràng như thế, mọi không cần nói ra cũng tự hiểu.
Minh Tư Thành không đồng ý nói: “Con nhóc đó vô tâm vô phế, ai mà làm bạn trai cô ta có mà xui xẻo” "?” Hình Quân Bảo và Trương Hùng Cường đều ngẩn ra.
Hắt xì.
Trong ký túc xá nữ, Nhiên Mộc Miên hắt xì hơi hai lần, Cổ Thiên Ngân quan tâm hỏi: “Mộc Miên, tớ có thuốc cảm này, có cần pha một cốc uống không?”
“Không cần đâu” Nhiên Mộc Miên khôi phục lại sắc mặt, lấy ra từ trong ba lô một con gấu bông “Lạc Vũ” đưa cho Cố Thiên Ngân đang nằm bò trên giường xem phim: “Thiên Ngân, cậu xem, có thích không?”
"Oaaa” Cổ Thiên Ngân cầm lấy con gấu bông từ trong tay Nhiên Mộc Miên, vứt điện thoại sang một bên, yêu thích ôm con gấu bông vào trong lòng "chà đạp” nó một phen: “Đáng yêu quá! Hơn nữa còn cực kì mềm mại! Sờ vào cực kì thoải mái!”
“Bạn của tớ đã dùng vải tốt nhất và bông tốt nhất để làm đó!” Nhiên Mộc Miên nhìn thấy Cố Thiên Ngân có vẻ rất thích, trong lòng cũng cực kì mãn nguyện, trên mặt treo một nụ cười cực kì sán lạn.
“Cậu nhất định phải thay tớ cảm ơn bạn của cậu nhé!” Cố Thiên Ngân nói tiếp.
Nhiên Mộc Miên híp mắt cười nói: “Cậu yên tâm, tớ đã thay cậu cảm ơn rồi”
Mộc Miên, tớ yêu cậu quá đi mất!” Cổ Thiên Ngân vội vàng tặng cho Mộc Miên một nụ hôn gió.
Triệu Thanh Tâm và Lộ Minh Ái cũng đều hâm mộ nói: “Mộc Miên đúng là bất công quá! Chi tặng gấu bông cho Thiên Ngân mà bọn tớ thì không có.”
“Các cậu cũng đâu có phải fans của Lạc Vũ đầu” Nhiên Mộc Miên mỉm cười nói.
Triệu Thanh Tâm và Lộ Minh Ái lập tức lấy điện thoại ra, sau khi cùng nhau theo dõi Lạc Vũ trên facebook, cả hai cùng lắc lắc điện thoại trước mặt Nhiên Mộc Miên: “Đây nhé, chúng tớ giờ cũng là fans của Lạc Vũ rồi!”
“Đúng rồi, hay là, chúng mình cùng nhau mua hàng của Lạc Vũ về trang trí cho phòng kí túc đi!” Triệu Thanh Tâm lên ý kiến.
Cổ Thiên Ngân là người đầu tiên đồng ý. Nhiên Mộc Miên lập tức xung phong cười nói: “Tôi muốn mua tạp chí của Lạc Vũ!” “Hay chúng ta mua cốc của Lạc Vũ đi” Lộ Minh Ái nói tiếp.
“Được, được!”
Những người khác cũng đều đồng ý.
Một tuần lễ trôi qua, Nhiên Mộc Miên và các bạn cùng phòng cùng nhau đối diện với kì quân sự dài nửa tháng.
Nhưng Nhiên Mộc Miên phát hiện, lúc cô ở trên sân vận động tập quân sự dường như mỗi ngày đều có thể thấy bóng dáng của Minh Tư Thành.
Anh ấy không ở trên sân đánh bóng rổ thì cũng sẽ chơi tennis trên sân tennis, hoặc là cùng mấy nam sinh khác đá bóng.
Điểm quan trọng hơn nữa là anh ấy thu hút tất cả các nữ sinh khác thì cũng thôi đi, đến cả những nữ sinh trong lớp của cô cũng bị thu hút cả luôn rồi.
Vốn dĩ con gái lớp cô cũng không có mấy người biết anh, nhưng bởi vì anh vừa đẹp trai, đánh bóng rổ lại giỏi, dường như là chỉ sau một đêm toàn bộ con gái trong lớp đều đi nghe ngóng được tên anh là Minh Tư Thành.
Nữ sinh còn âm thầm đặt cho anh một cái tên là "Tiểu Tư Thành”.
Có nghĩa là anh ấy khiến bọn họ ngày nhớ đêm mong nhiều quá.
Sau khi kết thúc huấn luyện quân sự trở về phòng kí túc, Nhiên Mộc Miên và ba bạn cùng phòng tắm rửa xong cùng nhau xếp hàng trước bồn rửa mặt giặt quần áo, thuận tiện cùng nhau nói chuyện phiếm.
“Mộc Miên, hay là bốn chúng mình cùng theo đuổi Minh Tư Thành đi! Xem xem ai có thể theo đuổi được anh ấy!” Triệu Thanh Tâm không nhịn được đề ra một chủ ý tồi tệ.
Cố Thiên Ngân lại khinh thường nói: “Tớ chỉ thích Lạc Vũ nhà tớ thôi, những người đàn ông khác đều đứng sang một bên hết!”
“Tớ cũng thế, tớ cũng chỉ thích sự phụ nhà tớ và Lạc Vũ thôi!” Nhiên Mộc Miên lập tức đứng cùng một phía với Cổ Thiên Ngân.
"Sư phụ của cậu có vợ rồi, cậu còn thích sự phụ cậu làm gì nữa, ngại không!” Triệu Thanh Tâm cười nói.
Nhiên Mộc Miên lại cảm thấy không vấn đề gì, lắc lắc eo cợt nhả nói: “Thế thì có làm sao chứ? Dù cho sự phụ và Lạc Vũ đã kết hôn rồi thì tớ vẫn sẽ thích bọn họ, tớ là fans trung thành đó!”
“Đúng vậy! Tớ cũng thể! Là fans trung thành của Lạc Vũ!” Có Thiên Ngân cũng cùng đáp lời: “Dù cho Lạc Vũ đã kết hôn rồi tới cũng sẽ không thoát fans!”
Nhiên Mộc Miên giặt quần áo được một nửa, vẩy vẩy tay, nhìn thấy mười ngón của mình ngăn nheo, không ngăn được nhắn mày lại.
Mộc Miên, cậu làm sao thế?” Cổ Thiên Ngân thấy Nhiên Mộc Miên cau mày còn cho rằng tay cô bị thương lại quan tâm hỏi: “Có phải tay bị rách da không? Nên giặt quần áo bị đau tay à? Hay là để tớ giặt giúp cậu!”.
“Tớ quyết định sẽ đi mua một chiếc máy giặt về!” Bộ dạng của Nhiên Mộc Miên rất quyết tâm.
Triệu Thanh Tâm nhắc nhở: “Kí túc xá không cho đem đồ điện vào đâu, hơn nữa điện áp của kí túc thấp lắm”
“Thế chúng mình cùng nhau đổi kí túc đi!” Nhiên Mộc Miên mở miệng cười toe toét.
Cổ Thiên Ngân, Triệu Thanh Tâm và Lộ Minh Ái cùng nhìn nhau.
- -------------------