Khi bọn họ nhìn thấy Nhiên Mộc Miên và Lang Khiếu Nhật đang ôm nhau ở phía trước, Trương Hùng Cường lập tức buông tay Cổ Thiên Ngân, lấy điện thoại ra, thở phì phò chụp lại tư thế mập mờ không rõ của Nhiên Mộc Miên và Lang Khiếu Nhật. "Ai! Anh chụp lén Mộc Miên làm gì?" Cổ Thiên Ngân phàn nàn nói.
Trương Hùng Cường chụp lén thật cẩn thận, trực tiếp gửi cho Minh Tư Thành, lòng đầy căm phẫn nói: "Anh Thành mới ra nước ngoài du học, Nhiên Mộc Miên đã lập tức mập mờ với tiểu thịt tươi, đội cho anh Thành cặp sừng, đương nhiên anh phải để anh Thành biết chân tướng rồi." "Mộc Miên không phải loại người như vậy! Anh mau xóa ảnh chụp đi!" Cố Thiên Ngân cả giận nói.
Hai người đều đang suy nghĩ thay bạn bè mình, không ai nhường ai.
Giờ phút này Trương Hùng Cường đang trên cơ, có lý có cứ phản bác: "Không phải chính em cũng nhìn thấy sao, đang ôm nhau kia kìa, còn nói cô ta không phải loại con gái đó!" "Anh!" Cổ Thiên Ngân bị Trương Hùng Cường nói đến không thể phản bác, lúc nhìn về phía trước, chỉ thấy Nhiên Mộc Miên đột nhiên đẩy Lang Khiếu Nhật ra, chạy về phía phòng tự học.
Rốt cuộc tình huống của hai người là như thế nào, không ai nói rõ được.
Trương Hùng Cường còn ở bên cạnh thao thao bất tuyệt quở trách Nhiên Mộc Miên.
Bởi vì thời gian chênh lệch, nước M bên này đang là buổi sáng, Minh Tư Thành đang tham dự hội nghị thượng đỉnh trao đổi do ông George chủ trì.
Lịch trình kéo dài cả ngày hôm nay, buổi sáng là hội nghị thượng đỉnh, buổi chiều là buổi triển lãm sản phẩm công nghệ cao, buổi tối còn có tiệc tư nhân.
Minh Tư Thành, người thường ăn mặc giản dị, bây giờ phải mặc vest đi giày da, giờ phút này, trông anh có vẻ trưởng thành và chững chạc hơn xưa rất nhiều.
Buổi tối, bữa tiệc tư nhân, trong số ít những người phương Đông, Minh Tư Thành cũng coi như lớn lên đẹp trai, ngược lại hấp dẫn không ít sự chú ý của phụ nữ phương tây.
Trên bục nghỉ ngơi ở tầng hai, bên cạnh ông George là một cô gái mặc áo ống màu bạc, váy đuôi cá với những con sóng lớn màu hạt dẻ, đôi mắt xanh xám tuyệt đẹp, ngũ quan lập thể. "Janna, vị kia chính là "C" mà con luôn ngưỡng mộ, tên là Minh Tư Thành" Ông George chỉ vào Minh Tư Thành, người đang giao tiếp với hai bậc sư phụ hacker ở tầng dưới.
Janna thuận theo hướng đó nhìn lại, mặt mũi tràn đầy ước mơ nói: "Bố, bố lợi hại quá, thế mà có thể mời Cold đến! Con đã từng chủ động bắt chuyện với anh ấy trên diễn đàn, nhưng anh ấy chưa hề trả lời con." "Nếu cậu ta không che giấu thực lực của mình, hạng nhất trừ cậu ta ra không thể là ai khác." Ông George nhếch miệng cười một tiếng.
Janna bỗng cảm thấy khó hiểu nhìn ông George: "Bố và anh ấy ai lợi hại hơn?" "Cậu ta có tiềm lực." Ông George hỏi một đằng, trả lời một nẻo, nhưng lại đắc ý nói ra lời này.
Janna rất sùng bái nhìn về phía Minh Tư Thành: "Bộ dạng của anh ấy so với tưởng tượng của con còn đẹp trai hơn nhiều." "Con thích cậu ta?" Ông George liếc Janna một cái, nhíu mày. Janna ngại ngùng cười cười: "Ngoại trừ bố ra, anh ấy là thần tượng duy nhất của con" "Hóa ra là fan hâm mộ của cậu ta." Ông George dừng một chút, đột nhiên trịnh trọng nghiêm túc nói: "Nếu như con thích, bố sẽ thỏa mãn tất cả nguyện vọng của con" "Bố muốn làm thông gia ư?" Janna chỉ nghĩ một cái đã hiểu.
Ông George nói tiếp: "Thế lực ngầm ở bên kia, bây giờ đã là thiên hạ của ông Phó, ông Phó đã sớm nhìn trúng Minh Tư Thành rồi, Minh Tư Thành đối với ông Phó mà nói giống như hổ mọc cánh. Cho nên, bố phải đoạt lại cánh chim này. "Nếu đã như vậy, trước tiên con đi tìm hiểu anh ấy rõ một chút." Janna tự tin nhếch môi.
Ông George mỉm cười: "Janna, không được đắm chìm thật sự đâu đấy." “Yên tâm đi ạ! Bố, con có thể nắm chắc anh ấy trong tay. Con xuống trước đây, con mồi đang chờ con" Janna nháy nháy mắt với ông George, nhấc váy ưu nhã đi xuống tầng dưới.
Bên này, sau khi Minh Tư Thành kết bạn với một vòng cao thủ lão làng, đi ra khỏi đại sảnh bữa tiệc, đứng trên thành bể bơi hít thở. . Đam Mỹ Hay
Nơi này là biệt thự tư nhân của ông George, tiện nghi bên trong đều là thiết bị công nghệ cao.
Minh Tư Thành chỉ tùy ý ngắm vài lần đã phát hiện có không dưới một trăm chiếc camera lỗ kim ở đây.
Mà, người đưa rượu trong đại sảnh đều là người máy, người máy cũng có nhiệm vụ giám sát và thu thập thông tin trong quá trình giao tiếp của nhóm người này.
Ông George không hổ là cao thủ trong cao thủ, nhất cử nhất động của tất cả mọi người đều trong lòng bàn tay của ông ta.
Lúc Minh Tư Thành lấy lại tinh thần mới nhớ ra phải khởi động điện thoại, ban ngày phải tham gia hội nghị và triển lãm cả ngày, vì không muốn làm ảnh hưởng đến cuộc họp, cho nên anh phải tắt điện thoại di động.
Điện thoại vừa mới khởi động đã truyền đến tiếng tin nhắn tinh tinh.
Minh Tư Thành cầm điện thoại cúi đầu nhìn một chút, là tin nhắn của Trương Hùng Cường.
Sau khi phóng ảnh chụp lên xem, bàn tay anh vô thức nắm chặt điện thoại di động.
Bên trong ảnh chụp, một đôi nam một nữ đang đứng ôm chặt lấy nhau trên đường, tuy ảnh hơi mờ nhưng vẫn có thể nhìn rõ khuôn mặt của họ, là Nhiên Mộc Miên và Lang Khiếu Nhật.
Minh Tư Thành nhíu mày, đột nhiên tâm trạng trở nên rất tồi tệ.
Là ghen tuông? Hay khổ sở? Tóm lại rất phức tạp.
Đột nhiên phù phù một tiếng, từng lớp sóng nổi lên trong bể bơi trước mặt, thu hút sự chú ý của Minh Tư Thành.
- -------------------