Chương 797
Nhưng A Minh rất kiên cường, chịu đựng đủ mọi loại hình thức giày vò, cắn răng quyết không gật đầu, nói rằng đã đồng ý với mẹ rồi, sẽ không bao giờ cờ bạc nữa.
Đối phương tức muốn điên: “Được, mày nghe lời mẹ như vậy, vậy thì dùng tính mạng của mẹ mày đánh cược đi, một là ngoan ngoãn nghe lời, nếu không tao sẽ ném mẹ mày xuống sông cho cá ăn!”
Sau khi nghe những chuyện xảy ra với A Minh, Diệp Vĩnh Khang và Tần Hạc đều bùi ngùi không thôi.
“A Minh, nếu như cậu đã có thể đạt được trình độ muốn thắng là thắng, vậy thì đám người đó tại sao không dắt cậu tới một nơi thật lớn để kiếm bộn tiền mà lại bảo cậu tới nơi nhỏ bé này của chúng tôi?”
Tần Hạc nghi ngờ hỏi.
Với kỹ năng đánh bài siêt việt của A Minh, cho dù đến Las Vegas cũng có thể thắng được tất cả đối thủ.
A Minh lắc đầu: “Tôi không biết, họ nói thế nào thì tôi làm theo vậy”.
Thấy dáng vẻ của A Minh không giống nói dối, Tần Hạc vô cùng mơ hồ, quay đầu nhìn Diệp Vĩnh Khang ở bên cạnh.
Diệp Vĩnh Khang trầm mặc xoa cằm một lúc, hỏi: “Bọn họ có nói cho cậu biết địa điểm cuối cùng là ở đâu không?”
A Minh nghĩ một chút rồi nói: “Họ không nói thẳng với tôi, nhưng tôi nghe người giám sát gọi điện có từng nói, hình như ông ta bảo đảm với người đó, nhất định sẽ lấy được sòng bạc này”.
Diệp Vĩnh Khang nghe xong hơi nhíu mày, quay đầu nhìn Tần Hạc nói: “Thời gian này có ai đề xuất mua lại sòng bạc này không?”
Tần Hạc vỗ đùi, nói: “Có thật đấy, thời gian trước có hai người tới nói rằng muốn mua lại sòng bạc, vừa mở miệng ra đã trả hai tỷ”.
“Nói thật là lúc đó tôi cũng có chút rung động, nhưng bố tôi nói rằng không phải vấn đề tiền bạc, nếu như bán sòng bạc cho người ngoài thì chẳng khác nào dắt sói vào nhà, hậu quả kéo theo sẽ rất rắc rối, dù bao nhiêu tiền thì cũng sẽ không bán, sau đó tôi liền từ chối”.
“Sau này hai người đó vẫn liên lạc với tôi vài lần, điều kiện càng lúc càng hấp dẫn, khi thấy thái độ vô cùng kiên định của tôi thì mới không tiếp tục gọi điện nữa”.
“Chuyện này tôi vẫn luôn thấy khó hiểu, nếu như đối phương nói là thật, cái giá mà họ đưa ra đủ để mua mười sòng bạc, bọn họ rốt cuộc đang âm mưu gì?”
Lúc này mọi chuyện đã rất rõ ràng, đối phương bắt A Minh đến đây gây rối hoàn toàn không phải vì tiền mà là vì sòng bạc này.
Ý định ban đầu của họ là sử dụng kỹ năng đánh bạc điêu luyện của A Minh để khiến sòng bạc phá sản, sau đó tiếp quản sòng bạc một cách tự nhiên.
Nhưng không ngờ rằng Hoàng Thử Lang lại đột nhiên chen chân vào, vì vậy đối phương mới ra lệnh cho A Minh làm những chuyện đó.
Dù sao bằng mọi giá cũng phải khiến sòng bạc này mang tiếng, sau đó phải đóng cửa.
Nhưng từ suy luận logic thông thường, chuyện này không thể nào lý giải được.
Bên kia không thiếu tiền, A Minh là thần tài có thể mang tới nguồn tài nguyên vô hạn, nhưng bọn họ vì sao lại có ý định dù phải hi sinh A Minh cũng phải lấy được sòng bạc này bằng mọi cách?
Nếu như chỉ muốn cạnh tranh thực lực thì vẫn còn rất nhiều cách khác, vì sao bọn họ lại phải sống chết cạnh tranh với sòng bạc quy mô nhỏ này?
Diệp Vĩnh Khang khẽ xoa cằm, suy nghĩ một hồi rồi nói với Tần Mạch: “Đối phương nhất định không phải kẻ ngốc, bọn chúng làm như vậy chứng tỏ rằng sòng bạc này phải có một vị trí rất đặc biệt”.