Mục lục
Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 913

Lời ám chỉ của Diệp Vĩnh Khang khiến Tiêu Chấn lập tức xù lông, đập tay lên bàn, chỉ vào Diệp Vĩnh Khang tức giận nói: “Có giỏi thì nói lại xem!”

Diệp Vĩnh Khang chế nhạo, khinh thường nói: “Ông cứ thử chỉ tay vào tôi lần nữa thì sẽ biết tôi có giỏi hay không liền”.

“Vĩnh Khang!”

Lý Thanh Từ vội vàng kéo Diệp Vĩnh Khang lại, cô ấy biết tên này là một con lừa ngoan cố, hơn nữa Tiêu Chấn cũng tính tình hung bạo, nếu không kịp thời ngăn cản, hai người sẽ đánh nhau ngay tại chỗ cũng nên.

“Im lặng, im lặng!”

Đỗ Duy Minh đập bàn hai lần và giận dữ nói với Tiêu Chấn: “Đội trưởng Tiêu, làm ơn chú ý đến hành vi của mình. Đây không phải là cái chợ, chứ đừng nói là nơi đánh nhau!”

Mép Tiêu Chấn giật giật hai cái, sau đó mới tức giận ngồi trở lại trên ghế.

“Anh Diệp, thực xin lỗi, đồng nghiệp của tôi tính tình không tốt, anh đừng để bụng”.

Mặc dù Đỗ Duy Minh là đội trưởng của đội điều tra tội phạm, nhưng ông ấy chả kiêu ngạo chút nào, còn rất lịch sự với Diệp Vĩnh Khang.

Nhìn thấy thái độ này của đối phương, Diệp Vĩnh Khang xua tay ra hiệu không sao cả.

“Anh Diệp, tuy rằng đội trưởng Tiêu nói chuyện không lịch sự, nhưng không phải không có lý”.

“Nếu theo những gì anh nói, phát súng được bắn trên sân thượng cao hàng chục tầng thì làm sao viên đạn có thể xuyên qua đầu người chết với đường bắn thẳng như vậy được?”

Đỗ Duy Minh lịch sự hỏi.

Ông ấy không phải tin vào Diệp Vĩnh Khang mà tin vào Lý Thanh Từ, ông ấy biết Lý Thanh Từ tuy là một cô gái trẻ nhưng làm gì cũng rất cẩn thận, nếu không cô ấy đã không tùy tiện đưa người đến tham gia thảo luận tình tiết vụ án.

“Vấn đề rất đơn giản. Trong tình huống bình thường, quả thực quỹ đạo của viên đạn không thể xuất hiện theo cách này”.

“Nhưng khi sự việc xảy ra đêm qua, có một yếu tố quan trọng có thể thúc đẩy viên đạn bay theo cách kỳ lạ này”.

“Và yếu tố này chính là cơn gió bất thường thổi vào đêm qua. Đối với một tay bắn tỉa hàng đầu, tác động của môi trường chả phải thứ gì khó khăn”.

“Mà còn là một loại công cụ có thể lợi dụng, có nghĩa là, bất kể môi trường khắc nghiệt như thế nào trong mắt của hầu hết mọi người, trong mắt của những tay súng bắn tỉa hàng đầu …”

“Hahahahaha!”

Diệp Vĩnh Khang còn chưa nói xong, Tiêu Chấn đột nhiên bật cười: “Cuối cùng hôm nay tôi cũng được thấy cái gọi là thằng điên nói chuyện nghiêm túc rồi”.

“Há mồm ngậm mồm là tay bắn tỉa hàng đầu, mày có biết ba chữ tay bắn tỉa được viết như nào không?”

“Nếu chỉ dựa vào mỗi mồm nói, tao còn có thể suy ra kẻ sát nhân là người ngoài hành tinh, đã sử dụng vũ khí công nghệ cao để gây án. Lời giải thích này cũng hợp lý”.

Diệp Vĩnh Khang nhìn vẻ mặt giễu cợt của Tiêu Chấn cũng không hề tức giận, do dự một lúc, quay đầu liếc nhìn đám mây trên bầu trời qua cửa sổ.

Sau đó anh nói với Đỗ Duy Minh: “Nhìn thời tiết này, trong khoảng một giờ nữa, sẽ có gió nổi lên bất thường giống như lúc vụ án xảy ra đêm qua”.

“Nếu có thể, tôi có thể mô phỏng hiện trường vụ giết người đêm qua, bao gồm cả quỹ đạo bắn thẳng mà mọi người không hiểu!”

“Vậy thì tốt quá!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK