Chương 985
“Chuyện này thật kỳ lạ”.
Tần Hạc cũng bối rối: “Anh Diệp, Lão Hoàng, và sếp Quách, chuyện ba người làm chả liên quan gì đến nhau, thế tại sao Sư Tử Hà Đông lại muốn khử cả ba người?”
“Giờ nghĩ mấy thứ này cũng vô ích”.
Diệp Vĩnh Khang bình tĩnh nói: “Nguyên nhân cụ thể là gì? Chỉ cần hỏi tên ái kia không phải là được rồi sao”.
“Nhưng, chúng ta đi tìm hắn ở đâu bây giờ?”
Quách Thụy Hoa nghi ngờ nói.
Diệp Vĩnh Khang thản nhiên cười: “Không cần lo, hắn sẽ chủ động tới tìm chúng ta”.
“Chủ động?”
Quách Thụy Hoa nghi ngờ: “Người đó không ngu đến thế chứ, giờ to chuyện rồi, nếu hắn dám xuất đầu lộ diện, Giang Bắc nhiều anh em như vậy, mỗi người nhổ một bãi nước bọt cũng đủ khiến hắn chết đuối”.
Tần Hạc tiến lên vỗ nhẹ vai Quách Thụy Hoa, hít một hơi thật sâu nói: “Anh Diệp nói không sai, nếu không ngoài dự đoán, hôm nay người đó sẽ chủ động tới tìm mấy người”.
“Lý do rất đơn giản, hắn là người của Sư Tử Hà Đông, cũng là tình nhân được yêu thích nhất của Sư Tử Hà Đông”.
“Trong mắt hắn, chúng ta chỉ là một đám rệp. Ông sẽ từ bỏ kế hoạch chỉ vì một lũ rệp à?”
Diệp Vĩnh Khang thở dài: “Chỉ là Lão Hoàng phải chịu thiệt chút rồi, nếu không cẩn thận bị con trùng đó cắn phải, người tốt tình đến đâu cũng sẽ điên lên cho mà xem”.
“Chỉ là từ những gì người đó nói, ít nhất không cần lo lắng về tính mạng của Lão Hoàng. Hắn sẽ không bao giờ lấy mạng Hoàng Thử Lang cho đến khi tìm được chúng ta”.
“Chỉ là Lão Hoàng phải chịu thiệt chút rồi, hai”
Mặc dù Hoàng Thử Lang thích ra vẻ, nhưng hành vi của hắn đã được nhiều người chấp nhận, trong đó có Diệp Vĩnh Khang.
Vì vậy, khi biết rất có thể hắn đang bị tra tấn dã man vào lúc này, trong lòng Diệp Vĩnh Khang khá khó chịu.
Didi—— Đúng lúc này, điện thoại của Quách Thụy Hoa đột nhiên vang lên, nghe điện thoại vừa nói được vài câu, toàn bộ vẻ mặt của Quách Thụy Hoa đột nhiên biến sắc!
“Tao nói cho mày biết, đừng có mà lộn xộn, có chuyện gì cứ đổ lên đầu tao đây này!”
Quách Thụy Hoa đanh mặt hét vào điện thoại.
Nhưng đối phương dường như đã cúp máy.
“Đồ chó, mẹ nhà nó chứ!”
Quách Thụy Hoa hung hăng đá vào tường, hai mắt đỏ ngầu, nhìn vô cùng dữ tợn.
“Lão Quách, bình tĩnh đã!”
Tần Hạc hỏi: “Là tên đó à?”
Quách Thụy Hoa hít sâu mấy hơi liền để giúp cảm xúc bình tĩnh lại một chút, nghiến răng nghiến lợi gật đầu: “Cái con chó đó trói vợ con tôi lại, bảo tôi đợi tin tức của hắn!”
“Đệch, mẹ nhà nó chứ!”
Tần Hạc sau khi nghe thấy vậy rất tức giận, nhưng rất nhanh đã nghĩ tới một chuyện, đột nhiên quay đầu lại, lo lắng nhìn Diệp Vĩnh Khang: “Không ổn rồi anh Diệp, mau bảo chị dâu và bé con rời đi đi, con chó đó có khi sẽ ra tay với hai người họ đấy!”