Hôm nay ta mới ra một bộ truyện mới. Tên bộ đó là : Ta Được Hệ Thống Hướng Dẫn Tu Tiên.
Bộ này ta đã nghiên cứu rất lâu, nó sẽ thiên hướng tu tiên nên độc giả nào muốn đổi gió tý có thể sang xem nha. (Link ta sẽ để ở bình luận or là độc giả có thể click vào avt của ta, ở đó nó sẽ hiện ra các bộ ta là trưởng nhóm)
Ta đảm bảo là vẫn mang văn phong của ta, và đương nhiên là sẽ rất cuốn. Tuy rằng nhân vật nữ hơi đáng sợ một chút.
Bộ đó chỉ là demo nên nếu được view or cmt nhiều ta sẽ làm tiếp nha. Nội dung thì chắc cũng na ná Lâm Thần thôi ( Hai nhân vật khác nhau nhé). Chính vì thế mà thực sự phải khổ cho tên Lãng Thần rồi( bị mấy em tiểu thư...)
Lời cuối cùng là ta cảm ơn những ai đã ủng hộ ta trong suốt thời gian qua. Vì vậy chúc các độc giả vui vẻ đọc truyện của ta nha....
Chương97: Bùng lên rồi vụt tắt
Chương98: Gặp LiLy
Một tiếng rơi chén làm cho trái tim tất cả mọi người giống như ngưng đập. Thư ký Linh Nhi hoảng sợ cúi xuống nhặt những mảnh chén bị rơi, kể cả khi đó là mảnh rất sắc nhọn nhưng cô giống như điên cuồng nhặt vậy.
Linh Nhi giống như không tin vào tai của mình, cô nhìn cô giáo đang run cầm cập, nói:
Lâm Thần cùng Tô Nhan đi tới điểm quay, đây cũng là lần đầu Lâm Thần được đi tới chỗ này. Cảm giác cậu cũng giống như những người mới tới đây, cậu cảm thấy bỡ ngỡ, xen lẫn chút tò mò. Tuy vậy nhưng cậu vẫn giữ thái độ cực kỳ nghiêm túc, luôn đi theo sau che nắng cho Tô Nhan.
Tô Nhan vô cùng hài lòng với sự nhanh nhẹn và nghiêm túc của Lâm Thần, có thể là do một phần cô ưa thích nam sinh này, cũng có thể là do cảm giác thoải mái khi cô giải được nút thắt trong lòng.
Tô Nhan vừa đi vào trong thì đã có rất nhiều người đang đứng chờ ở đó. Khi thấy Tô Nhan đến, mọi người đều cúi đầu nói:
-Mừng Tô Tổng trở về ạ!
Mọi người cúi xuống nhưng đều nhận ra sự khác lạ của Tô Nhan. Tô Nhan ở đằng sau có một cậu nam sinh, điều này khiến cho tất cả mọi người đều cực kỳ kinh ngạc. Ai cũng biết Tô Nhan là một con người cực kỳ ghét nam giới, vậy mà sao lại để một cậu con trai đi đằng sau vậy.
Nghi hoặc là vậy nhưng không ai dám hó hé một câu nào cả, có lẽ bởi vì Tô Nhan quá đáng sợ trong mắt mọi người. Trong lúc này, một cô gái trung niên chạy hớt hả đến trước mặt Tô Nhan, cung kính nói:
-Thưa Tô Tổng, hiện tại kịch bản đã chuẩn bị xong. Ngài có thể vào diễn bất cứ lúc nào.
Lâm Thần nghe bên cạnh cũng hít một hơi khí lạnh. Cậu tưởng Tô Nhan chức cao như vậy đã là biến thái rồi, nay hình như cô ấy cũng là một diễn viên, thảo nào một số phim nổi trên mạng có sự xuất hiện của cô ấy.
Người nãy nói chính là đạo diễn. Thực sự cô cảm thấy khó nhất là thuyết phục Tô Tổng đóng phim. Người khác cô có thể sai nhưng riêng nhân vật này thì cô phải nghe theo. Cô đã tốn rất nhiều công sức và tiền bạc để có thể mời được Tô Nhan về đóng phim, tuy lúc trước Tô Nhan liên tục báo bận làm cô cực kỳ buồn rầu, nhưng dẫu sao hôm nay cô ấy cũng đã đến. Những bộ phim nào có sự xuất hiện của Tô Nhan thì chắc chắn bộ đó sẽ cực kỳ nổi tiếng, đi đôi với đó là lợi nhuận cũng sẽ cao.
Một điều đạo diễn thấy lạ là ở bên cạnh cô ấy có một cậu nam sinh, tuy nam sinh này đã che sạch dùng mạo nhưng với kinh nghiệm bao năm thì cô cảm thấy cậu nam sinh này bất phàm. Cô chỉ tay vào Lâm Thần, nghi hoặc hỏi:
-Thưa Tô Tổng, cậu nam sinh này là ai vậy???
Tô Nhan lúc này mới nhớ ra Lâm Thần, cô cầm tay Lâm Thần rồi nói:
-Đây là thư ký tạm thời của ta, có ý kiến gì không???
Đạo diễn nghe vậy, cô lắc đầu lịa lịa:
-Không..không dám ạ...
Hành động cầm tay làm cho tất cả mọi người kinh ngạc, đây đâu phải là hành động bình thường. Mọi người suy đoán cậu nam sinh này chắc là “tình nhân” của Tô Nhan, thực sự Tô Nhan xinh đẹp lạnh lùng như vậy cũng không thể lấy một nam sinh làm “tình nhân” chứ, điều này có thể phạm pháp đó.
Lâm Thần cảm nhận được ánh mắt kỳ lạ của mọi người, cậu bỏ tay Tô Nhan ra, nói:
-Tô Tổng, hiện tại không còn sớm nữa, chúng ta mau chóng đi vào thôi.
Tô Nhan bị Lâm Thần giật tay, cảm giác mất mặt truyền đến. Nhưng khi nghe giọng Lâm Thần có vẻ không vui, cô không nói gì cả, mặt lạnh lùng đi vào trong.
Đi vào trong là một nơi có rất nhiều máy quay, trên sân có những người khác đang diễn rất chuyên nghiệp. Lâm Thần không ngờ có những ca sĩ hay diễn viên mới nổi đều ở đây cả, điều này cũng khiến Lâm Thần cảm thấy rất bất ngờ.
Tuy nhiên, ở phía xa, một cô gái với làn da trắng, cô ấy có một mái tóc bạc trông cực kỳ tự nhiên. Có vẻ như đó là màu tóc bẩm sinh của cô ấy, mắt cô ấy rất có chiều sâu. Cô ấy đi đến cạnh đạo diễn, nói với giọng ngoại quốc đối với Tô Nhan và Lâm Thần:
-Các bạn là người mới đến đúng không vậy *( * là nói tiếng ngoại quốc).
Tô Nhan và đạo diễn đều không hiểu lời của cô gái này, chỉ có Lâm Thần là hiểu. Chắc là do cậu học trên tivi khá nhiều nên cậu cũng có hiểu đôi chút.
Đạo diễn muốn gọi phiên dịch thì Lâm Thần đã đáp lại:
-Đúng vậy, chúng tôi là người mới đến. Rất vui được làm quen với bạn**
Đạo diễn cũng Tô Nhan chợn mắt nhìn Lâm Thần. Tô Nhan không thể tin được hỏi:
-Cậu hiểu được tiếng của cô ấy ư???
Lâm Thần gật đầu, nói:
-Tôi biết một chút thưa Tô Tổng, bạn ấy chỉ hỏi thăm chứ không có ý gì khác...
Cô bé ngoại quốc đó cười khúc khích, mắt cô long lanh nhìn thẳng Lâm Thần nói:
-Cậu thật là thú vị, tôi lên Lily. Rất vui được làm quen với cậu...**
Thấy Lily chìa tay ra, điều này khiến cho các nam diễn viên khác nhìn với ánh mắt ghen tỵ. Lily thực sự quá xinh đẹp, ai cũng muốn làm quen với cô ấy. Tuy vậy nhưng không ai hiểu cô ấy nói gì cả, phiên dịch của cô ấy cũng không muốn dịch các lời nói thân mật nên việc tiếp cận cô ấy rất là khó. Chính vì vậy mà khi thấy cô ấy chủ động bắt tay một người, điều này khiến cho ánh nhìn về Lâm Thần càng ngày càng nhiều.
Lâm Thần thấy Lily hòa đồng như vậy, cậu cũng bắt tay, vui vẻ nói:
-Tôi tên Lâm Thần. Rất vui được làm quen**
Tô Nhan không hiểu hai người đang nói cái gì cả. Điều này khiến cô cực kỳ khó chịu, việc nói chuyện với Lâm Thần mà không có sự cho phép của cô làm cho cô cực kỳ khó chịu. Khi thấy hai người nắm tay, tâm tình cô nổi điên, ai cho phép người này bắt tay “đồ vật” của cô. Không ai có thể động vào Lâm Thần ngoại trừ cô ra...
Tô Nhan dựt bỏ tay Lily, trừng mắt Lily như muốn đe dọa cô ấy.
Lâm Thần bị dựt tay, mặt cậu tỏ vẻ không vui. Điều này là một điều cực kỳ thô lỗ, tại sao Tô Nhan lại không biết ý tứ này. Cậu trừng mặt nhìn Tô Nhan nói:
-Thưa Tổ Tổng. Tôi xin lỗi vì lời này nhưng cô làm vậy là không tốt đâu ạ.
Tô Nhan thấy Lâm Thần còn cố chấp, cô trừng mặt nói :
-Cậu còn dãm cãi tôi à...
Lily bị dựt tay, cô không những không bận tâm, thậm chí cô còn cảm thấy cậu thanh niên này cực kỳ thú vị. Cô nhận ra Lâm Thần không hề nhìn cô bằng ánh mắt thiển cận như những người khác, cộng thêm cô chắc chắn Lâm Thần đang cải trang. Chính vì vậy cô mới chủ động đến làm quen, một con người thú vị như vậy thì làm sao cô có thể bỏ qua được. Thậm chí, cậu ấy còn hiểu được tiếng của cô, một điều mà cô từ khi sang đây chưa từng trải nghiệm.
Lily vẫy tay với Lâm Thần, nói với giọng ngọt ngào:
-Chúng ta sẽ gặp lại**
Lâm Thần nghe vậy, cậu gật đầu, Lily cũng gật đầu cười nhẹ rồi rời đi. Tô Nhan bị bơ, cô rất tức giận, nhưng cô không thể làm gì Lily được, căn bản là người đó bối cảnh rất lớn. Cô phải tách hai người này ra, ả ta xinh đẹp như vậy chắc chắn sẽ câu dẫn Lâm Thần đi mất.
Tô Nhan kéo Lâm Thần đi theo, mặc kệ cậu ấy muốn bỏ tay cô ra, cô phải để Lâm Thần ở cạnh cô cả ngày.
P/S: Bộ kia 9cmt rồi, thiếu 1 là ra chương mới. Mong ai đừng cmt @@
Chương99: Trang điểm
P/S: Ta bị ép ra chương, huhu.... Cảm ơn bạn yy13698061 đã ủng hộ 200 tlt nha.
Lâm Thần nhìn Tô Nhan đang tỏ vẻ giận dỗi dắt tay cậu đi. Cậu cảm thấy cô nàng này thực sự rất trẻ con, cậu cũng khó thể tin được một vị chủ tịch lạnh lùng như Tô Nhan lại giận dỗi chỉ vì cậu bắt chuyện với một cô gái khác. Lâm Thần nghĩ mà trong lòng cười thầm, cậu cũng không nói gì cả, mặc kệ cho Tô Nhan kéo cậu đi.
Lily nhìn Tô Nhan kéo Lâm Thần đi, trong lòng cô có chút không vui, cô không biết lý do tại sao cô lại có cảm giác như vậy, cô chỉ bắt chuyện vài câu với cậu ấy mà thôi. Tuy nhiên, Lâm Thần khác hẳn với tất cả những người khác. Cô cũng là một ngôi sao cực kỳ nổi, tất cả những người muốn bắt chuyện cùng cô đều có ánh mắt cực kỳ dơ bẩn, cô nhìn cực kỳ chướng mắt.
Lâm Thần khác với bọn họ, cô có thể cảm nhận được cậu ấy không hề để ý đến thân thể cô, mặc dù khoảng cách gần như vậy. Chưa hết, khí chất của cậu ấy làm cho cô cảm giác là chỉ cần ở cùng cậu ấy thì sẽ rất an toàn. Càng ở cùng cậu ấy, cô lại càng thích thú. Chính vì vậy cô mới nói chuyện lâu với cậu ấy như vậy.
Thư ký của cô ấy từ phòng khác chạy đến chỗ cô, nói với giọng xin lỗi:
-Xin lỗi, tôi vừa nãy có việc bận không thể ở cùng cô được (: nói tiếng ngoại quốc)
Lily chỉ cười nhè nhẹ, cô chỉ hướng Tô Nhan và nói:
-Cô có biết Tô Nhan là ai không? *
Thư ký của Lily nhìn về hướng Tô Nhan, tuy nhiên do cô ấy đi khá xa nên cô không nhìn thấy rõ. Rất may là cô hiểu biết về vị tổng đài cực kỳ khủng bố này, cô tỏ vẻ cung kính nói:
-Thưa tiểu thư, vị chủ tịch Tô Nhan là một trong những người có tầm ảnh hưởng nhất cả nước. Tất cả những công ty lớn đều có cô ấy góp mặt. Có một số nguồn tin đáng tin cậy nói rằng Tô Nhan làm diễn viên chỉ vì mua vui...*
Lily nghe xong cũng phải hít một hơi khí lạnh. Thật sự cô gái đó khủng khiếp như vậy sao, tại sao cái gì cô ấy cũng to vậy, đến cả.... Lily nhìn xuống trước ngực mình, cô đỏ mặt tức giận: “ Không công bằng...tại sao chỗ đó cô ấy lại to khủng khiếp như vậy”. Lily giận dỗi một lúc rồi chợt nhớ ra gì đó, cô hỏi với thư ký:
-Cô có nghe thấy nam sinh nào tiếp cận được Tô Nhan không ???*
Thư ký nghe Lily nói vậy, cô suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu:
-Không thưa cô, Tô Nhan tuy khủng bố như vậy tuy nhiên tính cách cô ấy rất bất thường. Tôi chưa thấy thông tin nào nói về ai có thể tiếp cận được cô ấy cả. Có một số vị công tử muốn ngỏ ý cầu hôn cô ấy nhưng chỉ sau vài hôm thì tài sản vị công tử đó đều bốc hơi một cách bí ẩn...
Lily cảm thấy kỳ lạ, nếu như vậy thì tại sao cô ấy lại tức giận chỉ vì cậu ấy nói chuyện với cô. Lily tuy là một con người không thích trêu chọc người khác, tuy nhiên do cậu ấy quá hợp với cô, vì vậy cô quyết định sẽ điều tra xem cậu ấy như thế nào, cô rất muốn có một người bạn bình thường, và Lâm Thần chính là đối tượng phù hợp nhất với cô. Cô sẽ không bỏ qua cơ hội này,...cho dù có thể sẽ phải đối đầu với một người mà cô rất sợ động tới.
Lâm Thần được Tô Nhan dẫn đến căn phòng trang điểm, Lâm Thần cũng không biết cô ấy dẫn cậu đến đây làm gì cả. Tô Nhan vừa đến thì có một cô gái hớt hả chạy đến trước mặt Tô Nhan, cúi đầu nói:
-Tô Tổng có thể cho tôi trang điểm giúp ngài được không ạ???
Tô Nhan lúc này mới buông tay Lâm Thần, vẻ mặt nghiêm túc chỉ vào Lâm Thần và nói với cô nhân viên:
-Cô đưa đồ nghề của cô cho cậu ấy, cậu ấy sẽ là người trang điểm cho tôi...
Cô nhân viên nghe vậy sững sờ, trong lòng cô cảm thấy không đáng. Cô là một con người từ bé đã tập luyện về lĩnh vực này rất nhiều, thậm chí nhắm mắt cô vẫn có thể trang điểm một cách hoàn hảo. Bằng cấp chứng chỉ cô đều có cả, cô nhìn Lâm Thần với vẻ mặt nghi hoặc, cậu ấy đâu giống một người chuyên trang điểm. Vẻ mặt thì bình thường, quần áo thì có vẻ không sang trọng, lại còn là một cậu nam sinh. Cô nhìn Lâm Thần đang ngơ ngác, chất vấn nói:
-Cậu có bằng cấp chuyên ngành về trang điểm không?
Lâm Thần lắc đầu. Thấy vậy, cô nhân viên lại càng kiêu căng hơn và nói:
-Cậu đã từng trang điểm qua chưa???
Lâm Thần suy nghĩ câu này, cậu nhớ lại là chính cậu hay trang điểm cho em gái cậu. Lúc đó em gái cậu coi cậu giống như vị thần vậy, cậu học trang điểm từ bé chính là do khuôn mặt cậu quá nguy hiểm. Nếu chỉ cần để mấy nữ sinh nhìn thấy mặt thật của cậu thì cậu sẽ nguy hiểm mất. Chính vì vậy, Lâm Thần nghe câu này, cậu gật đầu tỏ vẻ bỡ ngỡ nói:
-Có một chút...
Cô nhân viên nghe vậy thì sắc mặt trở nên tức giận, cô nói giống như đang nhắc nhở Lâm Thần:
-Cậu có biết vị bên cạnh cậu cao quý đến mức nào không. Nếu cậu làm xây xước một chút thì cậu có đền được không???Cậu...
Cô nhân viên chưa kịp nói xong thì đã bị Tô Nhan lạnh giọng cảnh cáo:
-Cô nói xong chưa? Cô được quyền chất vấn thư ký của tôi sao???
Cô nhân viên nghe Tô Nhan tức giận như vậy, chân cô mềm nhũn. Nhưng điều làm cô không thể tin nổi đó là cậu nam sinh này lại là thư ký của vị chủ tịch này. Thông tin này quá nhiều, cô không thể tiếp nhận được, tại sao cô ấy lại tuyển thư ký là nam. Từ trước đến giờ cô ấy rất ghét nam sinh cơ mà, tại sao lại như vậy...
Lâm Thần thấy Tô Nhan quát cô ấy như vậy, cậu cũng tỏ vẻ khó chịu nói với Tô Nhan:
-Thưa tô tổng, tôi cũng đâu phải nhà trang điểm, cô nên nhờ những người phù hợp hơn ạ!
Tô Nhan đã tức giận, nghe Lâm Thần nói vậy, cô lại càng giận hơn, cô nói giống như mệnh lệnh:
-Cậu là thư ký của ta, việc trang điểm cũng là của cậu. Cấm cãi...
Lâm Thần nghe vậy. Trong lòng đầy nghi hoặc, việc trang điểm với thư ký nó liên quan quái gì đến nhau? Cô nàng này thật là hết nói nổi...
Lâm Thần đang định nói thì Tô Nhan đã chỉ tay vào một cô khác đang đứng trang điểm cho một vị ca sĩ, nói:
-Cô mau đưa đồ trang điểm và đưa cô này ra ngoài. Tôi bây giờ đang rất gấp...
Vị ca sĩ đang trang điểm nghe như vậy, mặt cậu ấy tức giận ngoảnh sang bên xem ai đang làm trò ở đây. Tuy nhiên, khi cậu nhìn thấy người đó là Tô Nhan, cảm giác sợ hãi từ sâu trong lòng dâng trào, cậu không dám nói gì cả, chỉ cười rồi ngoảnh lại giống như không có chuyện gì. Cậu không dám chọc Tô Nhan, chỉ cần nghĩ đến việc mấy công tử động đến cô ấy đều phá sản một cách bí ẩn đã làm cậu rét run rồi,... quá đáng sợ...
Sau một hồi, Lâm Thần bất đắc dĩ nhận đồ trang điểm, còn Tô Nhan thấy thế thì vui vẻ ngồi vào ghế, nói với Lâm Thần đang cực kỳ ngơ ngác:
-Cậu còn ở đó làm gì, mau vào trang điểm cho tôi. Sắp đến giờ diễn rồi...
Lâm Thần cũng hết lời nói với cô này rồi, cậu cũng chẳng muốn cãi nhau với cô nàng tính trẻ con này làm gì. Cậu lấy cuốn kịch bản trên bàn rồi đọc sơ qua.
Tô Nhan tý nữa sẽ đóng vai vào một vị nữ kiếm khách đi giải cứu dân thường. Yêu cầu trang điểm ở đó cũng ghi rõ... Lâm Thần đọc cũng nhíu mày,... cậu nhíu mày bởi vì nó còn dễ hơn cả việc trang điểm cho em gái cậu.
Nhìn Lâm Thần nhíu mày, Tô Nhan nghĩ việc mình trừng phạt cũng hơi quá, tuy nhiên cô cũng không tha cho cậu ấy vì chuyện vừa nãy, cô an ủi nói:
-Nếu cậu khó khăn có thể nhờ nhân viên bên ngoài, tôi sẽ không ép cậu...
Lâm Thần đang nhập tâm nên không nghe thấy lời Tô Nhan. Lâm Thần sau khi tưởng tượng xong, cậu thở dài, bắt đầu công việc bất đắc dĩ...
Từng động tác, từng cử chỉ của Lâm Thần đều cực kỳ chuyên nghiệp, chuyện nghiệp đến nỗi mà tất cả mọi người trong phòng đều há hốc mồm mà nhìn chằm chằm. Bàn tay của Lâm Thần giống như ma thuật, lúc ẩn lúc hiện. Tất cả đồ nghề của cô nhân viên vừa nãy cũng thoắt ẩn thoắt hiện như vậy, cực kỳ ảo diệu...
Đến cả nam ca sĩ vừa nãy đều cực kỳ sốc trước tay nghề của Lâm Thần. Cậu chưa bao giờ tin rằng trang điểm có thể thay đổi được khuôn mặt gốc, tuy nhiên Lâm Thần đã đập tan suy nghĩ đó của cậu. Tô Nhan đã rất xinh đẹp rồi, tuy nhiên nhờ bàn tay ma thuật của Lâm Thần mà vẻ đẹp của Tô Nhan đã lên một tầm cao mới.
Lâm Thần đang làm thì sẽ không để ý đến ai cả, nếu cậu để ý thì sẽ thấy Tô Nhan đang tỏ vẻ không thể tin được. Tô Nhan giống như được lột xác vậy, ai nhìn thấy Tô Nhan sẽ không thể không cầm lòng nhìn thêm lần nữa, một vẻ đẹp nhẹ nhàng nhưng lại cực kỳ cuốn hút... Tô Nhan nói nhỏ với chính mình:
-Đáng sợ...thật đáng sợ...Mình không ngờ cậu ấy lại kinh khủng đến mức này...( Quá OP).
Chương100: Lily nhìn trộm
Lâm Thần nhập tâm làm mà không để ý xung quanh. Nếu cậu nhìn sang xung quanh thì sẽ thấy rất nhiều con mắt đang chăm chú nhìn từng động tác của cậu. Tất cả mọi người đều khó có thể tin được điều trước mắt đang xảy ra. Một cậu nam sinh bình thường với những ngón tay ma thuật. May là cô nhân viên lúc trước chê Lâm Thần đã ra ngoài, nếu không thì chắc chắn cô sẽ cảm thấy cực kỳ xấu hổ. Nếu so về trình độ thì trình độ của cô đó chỉ đáng xách dép cho Lâm Thần.
Một lúc sau, Lâm Thần nhìn khuôn mặt Tô Nhan đã tân trang khá hoàn hảo. Cậu hài lòng dừng lại, bởi vì nơi đây có rất nhiều đồ nghề nên cậu có thể thỏa sức bộc lộ tài năng của mình. Khuôn mặt Tô Nhan đã được Lâm Thần tự tay tân trang giống như tiên nữ , cao ngạo...lạnh lùng nhưng lại cực kỳ cuốn hút. Chính Tô Nhan cũng phải há hốc vì sự thay đổi của mình.
Lâm Thần lúc này mới tỏ vẻ cung kính nói:
-Trang điểm đã hoàn thành thưa Tô Tổng...
Lâm Thần nói xong câu này mới cảm nhận không khí có chút sai sai. Cậu ngoảnh mặt sang thì thấy tất cả mọi người đều đang nhìn cậu với vẻ mặt không thể tin nổi. Cậu gãi gãi mặt rồi bỡ ngỡ nói:
-Các cô nhìn mặt tôi làm gì vậy? Bộ trên mặt tôi dính thứ gì sao???
Tất cả mọi người khi nghe thấy Lâm Thần nói vậy mới nhận ra mình đang thất thố. Tất cả đều vỗ tay hoan nghênh.
Lâm Thần thấy vậy tỏ ra nghi hoặc. Trong lúc cậu muốn hỏi thì có một cô nhân viên đến cung kính nói:
-Cậu thực sự làm tôi mở mang tầm mắt. Cậu có nhận dạy thêm không vậy? Tôi sẵn sàng bỏ ra mọi thứ, mong cậu có thể nhận dạy tôi ạ.
Lâm Thần nghe vậy, cậu cười khổ nói:
-Tôi chỉ là một người quèn bình thường. Làm gì có tư cách dạy ai chứ...
Cô nhân viên lắc đầu nói:
-Không..cậu quá khinh thường bản thân mình rồi….
Cô nhân viên chưa kịp nói xong thì Tô Nhan đã ngắt lời:
-Cậu ấy là thư ký của tôi. Có vấn đề gì nói thẳng với tôi...
Nói xong, Tô Nhan đứng dậy kéo tay Lâm Thần ra ngoài. Tất cả mọi người đều sững sờ vì hành động của Tô Nhan. Đây giống như cô ấy đang ăn giấm vậy( edit: ý là ghen đó).
Tất cả mọi người đều chỉ dám đứng nhìn Tô Nhan kéo Lâm Thần ra ngoài, mà một sự đối lập cực kỳ lớn mà không ai có thể lý giải được, đó là Tô Nhan là một con người cực kỳ khó tính, lại cực kỳ xinh đẹp và giàu có lại đi kéo tay một cậu nam sinh rất đỗi bình thường. Mà tất cả mọi người còn không thể tin được khi thấy vẻ mặt có vẻ khó chịu của Lâm Thần.
-Hoa mắt đúng không, cậu ấy trông có vẻ không thích Tô Tổng kéo như vậy...
-Chắc không phải đâu, tôi là con gái mà nếu được chủ tịch để ý như vậy cũng sướng đến chết đi sống lại rồi chứ...
-Đúng vậy, không ai ngu gì lại ghét một vị chủ tịch lại còn xinh đẹp như vậy cả..
Sau khi Tô Nhan và Lâm Thần ra ngoài thì ở trong phòng chỉ còn lời bàn tán. Đa phần đều cho rằng Lâm Thần quá may mắn khi được chủ tịch để ý như vậy. Chỉ có cô nhân viên vừa nãy bắt chuyện với Lâm Thần cảm thấy hối tiếc, một người trang điểm nhập quỷ xuất thần như vậy mà lại không thể xin học được, cảm giác này khiến cô cực kỳ hối tiếc.
Tô Nhan vừa ra ngoài đã làm tâm điểm của sự chú ý, đơn giản là do cô biến hóa quá ảo diệu. Quá đẹp, thực sự giống như tiên nữ vậy, tuy nhiên rất ít những cậu con trai nào dám tiếp cận, chính là bởi vì cô ấy là Tô Nhan. Tất cả con trai đứng xa chỉ dám nhìn chứ không dám đến ghẹo vị chủ tịch này, nhưng các cậu con trai đó vẫn không thể không nhìn chằm chằm được, càng nhìn con mắt càng thích thú...
Đạo diễn thấy Tô Nhan như vậy, cô há hốc mồm vì kinh ngạc nhưng trong lòng cũng vui mừng, nếu Tô Nhan dung mạo như này mà đóng flim thì chắc chắn doanh thu sẽ tăng vù vù. Cô không kìm lòng được mà chạy đến cạnh một cô nhân viên trang điểm, nói:
-Ai trang điểm cho Tô Tổng vậy, hãy để tôi gặp người đó...
Cô nhân viên lắc đầu nói:
-Thưa đạo diễn, tôi không biết ạ... Tô Tổng đích thân tự chỉ người trang điểm, bọn tôi không được quyền trang điểm cho vị đó...
Đạo diễn lúc này mới nghĩ đến một người. Nhưng nghĩ đến người này cô lại không tin, vì vậy để xác thực nên cô chạy theo hướng của Tô Nhan đang đứng.
Lâm Thần thấy mọi người đang nhìn về hướng mình, cậu mới giật mình bỏ tay của Tô Nhan ra, cậu không muốn danh tiếng của Tô Nhan có vấn đề gì cả. Nhìn thấy Tô Nhan đang khó chịu, cậu nói nhẹ nhàng:
-Mọi người đang nhìn kìa Tô Tổng. Mong cô giữ chút phong độ..
Tô Nhan hôm nay cảm giác cực kỳ khó chịu khi nhìn thấy Lâm Thần bắt chuyện với người khác giới. Cảm giác này cô không biết đó là gì. Khi nghe thấy Lâm Thần nhắc nhở, mặt cô nhíu lại tỏ vẻ không dễ chịu một tý nào. Nhưng do cô cảm nhận những người xung quanh đang nhìn cô, vì vậy cô mới cố nén sự khó chịu, nói:
-Cậu đứng nơi này, tý nữa tôi sẽ diễn tập. Đừng có bắt chuyện với người lạ nếu không có sự cho phép của tôi.
Lily cũng nhìn thấy Tô Nhan, cô cũng giống như đạo diễn, cô há hốc mồm vì không thể tin được. Ngoài ra cô cũng thấy Lâm Thần đang đứng đó, tính tiểu thư cộng thêm tính tò mò làm cô không thể không chạy tới. Cô muốn chào hỏi một chút Lâm Thần và hỏi xem người nào mà có thể trang điểm một cách tài tình như vậy.
Tuy nhiên, ngay khi cô đang chạy gần tới vị trí của Lâm Thần thì có một cô nhân viên đang bưng ấm chén đi qua, do mải để ý tới sắc đẹp của Tô Nhan nên cô không may vấp chân làm cô mất thăng bằng. Chén đĩa cũng vì thế mà rơi theo hướng của Lily.
Không ai có thể lường trước tình huồng này, Lily nhìn thấy chén đĩa bay về hướng cô, trong lòng cô trong lúc ngàn cân treo sợi tóc chỉ còn sự sợ hãi. Tầm rơi gần như vậy thì cô không thể né được, cảm giác tuyệt vọng dần chạm tới đáy lòng của cô. Cô chỉ kịp phát ra tiếng :
-Cứuuuuu...
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc như vậy. Một bóng ảnh đã vụt đến ôm lấy thân thể của Lily, Lily cảm giác giống như mình đang trong lòng một ai đó chứ không phải cảm giác khi bị chén dĩa rơi trúng. Một mùi nam tính xông vào mũi cô, đây là một cậu con trai.
Lúc cô mở mắt ra thì đã thấy khuôn mặt Lâm Thần trước mặt rồi, nhưng vẻ mặt của cậu ấy khá khó chịu. Cô lúc này mới mất bình tĩnh nói:
-Cậu...cậu..có sao không?*
Lâm Thần không nói gì cả, cảm giác bỏng rát tràn ngập lưng cậu do nước nóng tràn vào, tuy nhiên do lớp áo dày nên có vẻ cảm giác nóng bỏng này sẽ không ảnh hưởng nhiều đến da của cậu. Tuy nhiên thân thể cậu ướt sũng do nước thấm nhanh. Mặt của cậu cũng bị một chút bắn vào làm lớp ngụy trang có màu nhạt phai.
Tô Nhan thấy Lâm Thần cứu người như vậy, cô hốt hoảng chạy tới. Cô nhìn cô nhân viên vừa làm rơi bát dĩa đang run rẩy, tính tình tức giận dâng trào, cô đến gần, xách vạt áo lên và nói:
-CÔ LÀM CÁI TRÒ GÌ VẬY?
Cô nhân viên chỉ biết run cầm cập, nước mắt chảy như suối. Giống như đây là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời cô vậy, ai nhìn cũng sẽ thấy đáng thương nhiều hơn là đáng trách...
Lâm Thần cố đỡ Lily dậy, khi thấy Tô Nhan gào ầm như vậy, cậu đến gần nói với Tô Nhan:
-Tô Tổng, tôi không sao, tôi xin phép ra ngoài một lúc để thay đồ.
Tô Nhan thấy Lâm Thần nói vậy, cô bỏ vạt áo cô nhân viên đó ra, ân cần hỏi Lâm Thần:
-Cậu có cần đến bệnh viện không? Để tôi gọi bác sĩ đến...
Lâm Thần chỉ lắc đầu rồi tự mình đi ra ngoài. Tô Nhan muốn dìu Lâm Thần nhưng Lâm Thần nhất quyết từ chối, tự mình đi ra ngoài.
Lily bây giờ vẫn chưa hoàn hồn, đây là lần đầu cô được nằm trọn trong lòng một cậu nam sinh. Cô cũng không thể nghĩ rằng Lâm Thần lại có thể chịu thay cho cô như vậy. Cậu ấy bị nước nóng dội vào chắc sẽ đau lắm. Càng nghĩ Lily càng cảm thấy mình có lỗi, mình nên đi theo và xin lỗi cậu ấy mới phải. Nghĩ như vậy, Lily cũng chạy ra ngoài theo lối của Lâm Thần.
Đạo diễn thấy mớ hỗn độn như vậy, nhưng cô cũng xử lý rất nhanh để không làm ảnh hưởng đến buổi quay. Đồng thời cô cũng gọi cho nhân viên y tế sẵn để chờ Lâm Thần quay lại thì sẽ kiểm tra vết thương.
Lâm Thần đi trước , mãi sau có một cô gái nhỏ nhắn tóc trắng đang lủi thủi theo sau. Đó chính là Lily, cô muốn xin lỗi Lâm Thần, đó là điều cô nên làm. Trong đầu cô đang suy nghĩ như thế nào để có thể bắt chuyện với Lâm Thần, do cô quá mải mê nên cô cũng không để ý rằng cô đã vào phòng vệ sinh của nam.
Lâm Thần đến phòng đó, cậu bắt đầu cởi bỏ lớp áo ra. Một thân hình mà ai là nữ giới cũng sẽ thèm nhỏ rãi, các cơ trên người Lâm Thần đều hiện ra một cách rõ ràng và đều đặn.( Edit: vẫn bị Linh Nhi hành thôi ae), Lâm Thần lấy một chiếc áo khác khoác lên, vậy là xong. Tuy nhiên Lâm Thần không hề để ý rằng Lily đang đứng nhìn ở khe cửa đằng sau.
Sở dĩ Lily ở đó là vì lúc cô nhìn thấy Lâm Thần cô nhìn thấy Lâm Thần đang cởi ảo. Một thiếu nữ như cô thì đương nhiên sẽ phản xạ quay sang chỗ khác rồi. Lúc đó chui vào phòng cạnh thì cô mới nhận ra là cô đang ở phòng vệ sinh nam. Cảm giác hoảng hốt nhưng rất nhanh cô bình tĩnh trở lại, cô sẽ đợi Lâm Thần thay xong rồi cô sẽ đi ra ngoài. Tuy nhiên bản tính tò mò không thể ngăn được cô nhìn ngắm Lâm Thần được. Cô rất tò mò Lâm Thần sẽ có dung mạo như thế nào.
Mới cởi áo mà Lily suýt chút nữa phải thốt lên. Rất may là cô đã nhanh chóng tự bịt miệng mình. Cơ bắp đó đủ để cho mọi nữ sinh đều phải mê đắm, chính cô cũng cảm giác lạ thường khi được ngắm. Thay đổi quá lớn làm cho Lily càng tò mò xem Lâm Thần che giấu thêm điều gì nữa.
Lâm Thần không biết rằng cậu đang bị nhìn trộm bởi một cô nàng Lily nhỏ nhắn xinh đẹp, Lâm Thần nhìn vết hóa trang của mình đang bị mờ, vì vậy cậu phải tháo toàn bộ lớp ngụy trang của mình đi. Chính vì vậy mà cậu không biết rằng một biến cố lớn sắp xảy ra...