---
Vào buổi chiều, ánh hoàng hôn chiếu qua bức tường kính của văn phòng.
Không khí lạnh từ điều hòa khiến những người trong văn phòng không cảm nhận được cái nóng đang bao trùm cả thành phố bên ngoài.
Trình Ly cầm cốc cà phê, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.
So với tiếng gõ bàn phím liên tục xung quanh, trông cô có vẻ nhàn nhã và thong thả hơn.
Trên màn hình máy tính của cô đang phát một cuộc họp báo đặc biệt, dường như không liên quan nhiều đến công việc.
Cho đến khi được vỗ vai.
Trình Ly ngẩng đầu, nhìn thấy người đến là Nhậm Khuông, ông chủ lớn của công ty.
Cô đưa tay tháo tai nghe không dây đang cắm ở tai ra.
"Em đã gửi kế hoạch tối ưu hóa hệ thống cơ sở hạ tầng mới nhất đến địa chỉ email của anh. Anh đã đọc nó chưa?"
Trình Ly không quan tâm chút nào tới chuyện bị bắt gặp đang làm việc riêng, nhanh chóng hỏi.
Nhậm Khuông liếc nhìn màn hình máy tính của cô: "Em đang xem hội nghị mới nhất của Khoa học kỹ thuật Khải Vực phải không?"
"Không phải Khoa học kỹ thuật Khải Vực đã tuyên bố sẽ chế tạo ô tô sao? Em nghĩ sớm muộn gì họ cũng sẽ bước vào con đường lái xe tự động. Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng."
Nhậm Khuông cười nói:
"Thật là một ý tưởng không tệ khi dám xem một công ty đứng đầu ngành như Khải Vực là đối thủ của chúng ta."
Nhậm Khuông đến đây không phải để nói chuyện phiếm.
"Đến văn phòng của anh một lát."
Trình Ly gật đầu, nhấn phím cách để tạm dừng video.
Hai người tiến vào văn phòng, Nhậm Khuông không ngồi xuống ghế mà đi vài bước, đứng trước cửa sổ kiểu Pháp.
"Nhớ thời điểm chuyển tới văn phòng này, anh đã phấn chấn biết bao."
Trình Ly hơi giật mình nói: "Bây giờ anh vẫn như vậy."
"Hôm nay lão Dư chính thức đưa đơn từ chức với anh."
Nghe lời này, trái tim của Trình Ly bỏ lỡ một nhịp.
Nhưng lại cảm giác hòn đá treo trên đầu cuối cùng cũng rơi xuống.
Dư Thành là lãnh đạo trực tiếp của Trình Ly và là kỹ sư trưởng của Phiếm Hải, gần đây trong công ty có tin đồn anh ấy sẽ rời đi.
Mặc dù Trình Ly đã yêu cầu cấp dưới của mình đừng lan truyền tin đồn.
Trong thời gian này Dư Thành thường xuyên xin nghỉ phép nên hầu hết công việc đều do Trình Ly đảm nhận.
Có thể nói, không có lửa thì làm sao có khói.
Bây giờ lửa đã thực sự cháy ở Phiếm Hải, một công ty xe tự động mới nổi.
Thấy Trình Ly im lặng, Nhậm Khuông hỏi: "Em nghĩ sao?"
Nghĩ sao?
Cô có thể sao chứ.
Trình Ly sửng sốt, lập tức nói: "Em không có ý định rời đi chung với anh Dư."
Khi nòng cốt kỹ thuật của một công ty khởi nghiệp rời đi thường sẽ mang một nhóm cấp dưới của mình.
Nhảy việc tập thể sẽ gây khó khăn đối với bất kỳ công ty nào.
“Đương nhiên anh biết rồi.” Nhậm Khuông không ngờ Trình Ly lại nói như vậy, anh cười nói: “em là người bên anh, lão Vu làm gì cũng không có khả năng kéo em theo.
Chắc là anh ta không có nói với em phải không?"
Trình Ly gật đầu, đúng là không nghe gì hết.
Ba năm trước, Nhậm Khuông quyết định thành lập công ty riêng, cống hiến hết mình trên đường đua kỹ thuật tự động, bởi vì bản thân anh đã làm việc cho các nhà sản xuất hàng đầu trong nước suốt nhiều năm, đồng thời anh không thiếu các mối quan hệ và kỹ thuật.
----