---- Vừa nói anh vừa lật chăn xuống giường. Lúc này Trình Ly mới nhận ra cổ họng mình khô khốc khó chịu, khi nuốt có cảm giác như có con dao ở cổ. Một lát sau, Dung Kỳ rót nước trở về, đưa cốc nước vào trong tay cô. Trình Ly uống nước ấm trong cốc, giống như con sông khô hạn lâu ngày được dòng nước ngọt lành nuôi dưỡng, cô thấy thư giãn một chút, cơn đau ở cổ họng cũng đã giảm đi rất nhiều. "Còn uống nữa không?" Dung Kỳ nhìn cô một hơi uống...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.