Mục lục
Kết Hôn Mà Thôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

----

Bên đó Dung Kỳ và Tô Dục An đang ngồi ở bàn chính, đúng là Tô Dục An trông có vẻ tao nhã bảnh bao, nhưng đúng là vẫn còn kém hơn một chút so với Dung Kỳ.

Hôm nay Dung Kỳ mặc một bộ vest nhung màu đen, chất vải đó mang sự nho nhã, chững chạc hơn so với những bộ vest y như dập khuôn của những người khác.

Lúc này trên sân khấu cũng đã tiến hành đến tiết mục cuối cùng, và đây cũng là phần quan trọng nhất.

Đó chính là công bố những nhân viên xuất sắc của nhóm kinh doanh ô tô năm nay.

Đáng nhẽ giải thưởng này được trao vào cuộc họp thường niên cuối năm, nhưng bây giờ trao thưởng luôn ở bữa tiệc mừng công này cũng coi như một sự khích lệ.

Vì là giải thưởng quan trọng nhất và cũng là giải thưởng cuối cùng nên trọng trách trao giải lần này sẽ do chính Dung Kỳ đảm nhiệm.

Người dẫn chương trình mỉm cười và dõng dạc nói trên sân khấu:

"Vì đây là giải thưởng lớn nhất, cho nên trân trọng kính mời giám đốc Dung, CEO của khoa học kỹ thuật Khải Vực lên đích thân trao giải thưởng này."

Những tràng pháo tay vang lên, cùng lúc đó Dung Kỳ cũng đứng dậy và bước lên sân khấu.

Bộ âu phục nhung được cắt may tinh xảo rất vừa vặn khiến anh trông càng cao ráo bảnh tỏn, cộng thêm khuôn mặt tuấn tú kia khi dưới ánh đèn rọi xuống khiến tổng thể càng thêm góc cạnh có chiều sâu hơn,  con ngươi đen láy lúc này cũng như được nhuộm một tầng ánh sao vậy.

Anh đứng thẳng trước micrô, sau đó nhận lấy phong bì do MC đưa đến, anh gỡ ra rồi nhìn qua một cái.

Bỗng chốc gương mặt anh hiện ra một ý cười nhè nhẹ. Sau khi hơi ngập ngừng một lúc anh nói:

“Xin chúc mừng phó bộ phận Trình thuộc bộ phận xe tự động lên nhận giải.”

Giây phút anh hô lên tên của Trình Ly, ngay lúc đó, tiếng vỗ tay lại nhiệt liệt vang lên.

Ngược lại người được xướng tên là Trình Ly thì vẫn còn đang bàng hoàng.

Mãi cho đến khi cô được mấy vị phó trưởng bộ phận ngồi chung dục lên đi, thì cô mới chậm rãi đứng dậy đi về phía sân khấu.

Trên này Dung Kỳ cầm cúp thủy tinh dành cho nhân viên xuất sắc nhất để chuẩn bị đưa cho cô, còn Trình Ly bên này đang cố kiềm chế sự dâng trào trong lòng mà chậm rãi đi về phía anh.

Đợi đến khi cô đi đến cạnh anh liền nói: “Cảm ơn giám đốc Dung.”

Cô đứng bên cạnh Dung Kỳ, đến giờ mọi người mới nhận ra hình như quần áo của họ trông rất cùng kiểu.

Dung Kỳ thì mặc một bộ vest nhung đen, còn dây váy dài của Trình Ly cũng bằng nhung nốt.

Dung Kỳ bên này dơ tay cầm cúp tính đưa cho Trình Ly.

"Trước khi chiếc cúp này được trao cho em, có phải anh nên làm điều gì đó không?"

Đột nhiên, Dung Kỳ hỏi vậy.

Trình Ly bỗng đơ người, nghĩ rằng anh đang ý nhắc nhở mình phải bắt tay trước đã.

Cho nên cô cũng nhanh chóng đưa tay ra:

“Thực xin lỗi, em quên mất phải bắt tay với anh.”

“Chỉ bắt tay thôi là được sao?"

Dung Kỳ nhìn đăm đăm vào cô.

Trình Ly lại ngớ ra không hiểu.

Nhưng vào giây tiếp theo, mọi người trong hội trường phải ồ rầm rộ sự kinh ngạc, bởi vì trước mắt họ là cảnh tượng người đàn ông mặc vest nhung đen kia đang hơi nghiêng người và hôn cô gái trước mặt.

Khoảnh khắc Trình Ly bị hôn, đầu cô lúc này là một mảng trắng xóa.

Thế mà sau khi Dung Kỳ buông cô ra, anh lại rõng rạc đứng trước micro nói lớn, giọng nói như vang vọng khắp hội trường:

"Trình Ly, cảm ơn vì tất cả những gì em đã làm cho Khải Vực.”

Mọi người như chết lặng khi chứng kiến cảnh tượng này.

Khán giả phía dưới ồn ào bàn tán không thôi.

Trong khi mọi người còn đang ngờ vực nhân sinh thì giọng nói của Dung Kỳ lại vang lên một lần nữa.

"Cũng cảm ơn em đã làm vợ của anh."

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK