---- Trình Ly đưa tay ra kéo cổ áo của anh, nói thầm: "Thật chán." "Chán?" Dung Kỳ bị câu nói của cô làm cho buồn cười, anh hạ giọng hỏi: "Phải làm như thế nào mới không khiến em cảm thấy chán?" Trình Ly ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt nửa cười nửa không của anh. Đây là vấn đề anh không nên hỏi. Không phải, cô không nên trả lời. Trình Ly suy nghĩ, sau đó thấy chuyện dù sao cũng đã xảy ra rồi, bèn nói: "Đúng ra lúc này, không phải là nên ôm em...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.