---- Khi cô lấy điện thoại trong túi ra, tên hiển thị trên màn hình lại trùng hợp là hai chữ "Dung Kỳ". Trình Ly: "..." "Nghe đi." Lăng Sương Hoa nhìn cô, chẳng vui vẻ gì nói: "Lỡ đâu có việc." Trình Ly kiên trì làm trò trước mặt ba mẹ, nhận cuộc gọi của Dung Kỳ. "Ăn cơm chưa?" Dung Kỳ hỏi. Trình Ly thở dài trong lòng, vấn đề bây giờ là có nên ăn hay không đây này? Cô chỉ sợ bữa ăn này của mình sẽ là bữa ăn cuối cùng của tử tù. "Nếu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.