---- Thượng Hải vào cuối tháng mười cũng không lạnh cho lắm. Thế nhưng từng cơn gió thoảng qua bên người lúc nào cũng mang đến cho người ta cảm giác hiu quạnh. Trình Ly đi về phía trước hai bước mới phát hiện ra Dung Kỳ vẫn đang đứng yên tại chỗ, anh hơi cúi đầu xuống, dường như đang suy nghĩ điều gì, đi bộ còn không theo kịp cô. "Dung Kỳ." Cô khẽ gọi. Tiếng gọi trong trẻo rõ ràng ấy đã kéo Dung Kỳ thoát khỏi mớ ưu tư. Anh ngẩng đầu nhìn người trước mặt,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.