----
Mọi chuyện kéo dài tới giờ đều là vì Trình Ly lo lắng cho cả bộ phận.
Cô không muốn sự cạnh tranh giữa cô và Tần Vi Duyên lan sang cả những người khác.
Dù cho cô có muốn quay lại bộ phận nghiên cứu, cô cũng sẽ trở lại một cách đường đường chính chính.
Giờ thì, cô đã làm xong rồi.
Trình Ly đã nén nhịn ở nơi này lâu đến vậy, nên những gì muốn nói đã nói xong cả rồi, cô nói thẳng:
"Tôi hy vọng có thể thấy được email của anh gửi về việc điều chỉnh công việc hiện tại của tôi trước giờ tan làm hôm nay."
Nói xong, Trình Ly quay người rời khỏi phòng làm việc của anh ta.
Hai giờ chiều.
Hòm email của Trình Ly nhận được email từ Tần Vi Duyên gửi cho toàn bộ bộ phận về việc điều chỉnh công việc của cô.
Giờ đây, cô phụ trách toàn bộ nghiên cứu hệ thống đỗ xe, nhóm dự án của do cô lãnh đạo trực tiếp.
Trình Ly đã đại thắng.
Nhưng vào ba giờ chiều.
Trình Ly đang chuẩn bị tài liệu họp với đội nghiên cứu thì Tả Thanh Thanh bỗng chỉ vào máy tính:
"Trình tổng, mau xem diễn đàn của công ty đi."
"Có chuyện gì thế?" Trình Ly hỏi.
Tả Thanh Thanh nói nhỏ: "Mới vừa nãy, Dung tổng tự dưng đăng một "Báo cáo toàn thể nhân viên" trên web, báo là công ty thành lập một tổ nhỏ chuyên điều tra, sẽ tiến hành điều tra rõ hiện tượng lạm quyền trong nội bộ."
Trình Ly nhanh chóng mở web ra, đúng là có một bài đăng mới.
Cô vừa mở ra thì thấy ảnh đại diện của Dung Kỳ và bài đăng của anh.
Trình Ly nhanh chóng đọc một lượt, nội dung chính là cùng với sự phát triển của Khải Vực, trong nội bộ công ty không tránh khỏi việc xuất hiện sự bất bình đẳng giữa cấp trên cấp dưới, thậm chí có nhân viên cấp cao lợi dụng chức quyền tùy tiện đàn áp, loại nhân viên cấp dưới khỏi công việc, bởi vậy công ty quyết định mở một kênh chuyên báo cáo nội bộ.
Khuyến khích nhân viên tiến hành tố cáo hành vi bắt nạt bất bình đẳng như vậy tại nơi làm việc.
Mà tất cả các báo cáo đều sẽ được bảo vệ thông tin cá nhân, chuyên gia sẽ chịu trách nhiệm theo dõi.
Trình Ly nhìn bài đăng, không hiểu vì sao cô lại nghĩ rằng chuyện này là do cô mà ra.
Nhưng lại cũng không phải là vì cô.
Trong lúc cô đang xem lướt bài đăng thì di động đột nhiên vang lên, đối phương nói:
"Đây là phòng làm việc của Tổng giám đốc, tổng giám đốc Trình Ly, Dung tổng muốn gặp riêng cô, xin hỏi trong hôm nay khi nào thì cô tiện?"
Trình Ly sững sờ, một lúc sau mới nhận ra đây là cuộc gọi từ thư ký phòng làm việc của Dung Kỳ.
Cô đáp lại ngay: "Bây giờ cũng được."
"Vâng, mười phút nữa mời cô đến văn phòng của Dung tổng."
Đây là lần đầu tiên Trình Ly lên tới phòng làm việc của Dung Kỳ.
Dù là lần ký hợp đồng đợt trước thì cũng chỉ là ở phòng họp.
Cô đứng phía sau thư ký, nhìn cô ấy gõ cửa, chợt nghe thấy bên trong có tiếng "mời vào".
Thư ký đẩy cửa ra, Trình Ly từ từ đi vào.
Phòng làm việc này cực kỳ rộng, trang trí tổng thể rất hợp với trang trí của trụ sở chính Khải Vực, thiên về gam màu lạnh, màu chủ đạo là màu trắng, mà phòng làm việc còn có một ô cửa kính rộng, cao từ sàn đến trần khiến người ta phải chú ý.
Trình Ly đứng trong văn phòng nhìn Dung Kỳ.
Lúc này Dung Kỳ đứng dậy khỏi bàn làm việc, từ tốn đi về phía cô.
"Tổng giám đốc Trình." Anh khẽ gọi.
Anh gọi cô bằng chức vụ ở công ty.
Trình Ly cũng trả lời theo: "Dung tổng."
Đôi mắt đen láy của Dung Kỳ tối sầm lại, anh nhìn cô với vẻ nghiêm túc chưa từng có, trầm giọng nói:
“Là một nhân viên cấp cao, anh muốn xin lỗi em, vì công ty đã không nhận ra kịp thời em bị đối xử bất bình đẳng và chèn ép ở nơi làm việc này."