---- Trình Ly chớp mắt, đã thấy đối phương không nhanh không chậm đi về phía cô, nước từ đôi giày bắn tung tóe, và khoảng cách của hai người họ dưới bước chân của anh từng chút từng chút ngắn lại. “Sao anh lại tới đây?” Trình Ly kinh ngạc. Nhưng lại lo lắng, không biết vừa rồi anh có thấy Hứa Ký Hành hay không. Dung Kỳ: “Tan làm, tiện đường tới đón em về nhà.” “Anh cũng vừa tan làm?” Trình Ly cảm thấy hơi đồng cảm. Thật ra hôm nay Dung Kỳ cũng không có việc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.