---- Lần đầu trong đời cô nhận ra, sự quái gở của Lăng nữ sĩ đã đạt tới đẳng cấp hô mưa gọi gió rồi. Trình Ly quay đầu nhìn Dung Kỳ, thấy khóe mắt anh giương lên, rõ ràng là anh cũng đang cười. "Đến anh cũng cười em." Trình Ly nghĩ thầm, chuyện này hai người cùng làm với nhau mà, sao bây giờ lửa đạn toàn bắn vào một mình cô thế hả. Lăng Sương Hoa nhìn Dung Kỳ, hỏi anh: "Ăn trưa chưa?" "Cháu chưa ăn, hai người đã ăn chưa ạ?" Dung Kỳ nói rất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.