---- Trình Ly nhìn dì giúp việc đứng đơ ra thì hơi buồn cười, nhưng lại nhận ra mình chính là người mà ngày nhớ đêm mong nên lại không cười nổi nữa. Người duy nhất vui vẻ trong căn phòng chắc hẳn là người đang đứng bên cạnh cô. Trình Ly nhìn gương mặt Dung Kỳ, thật lòng thấy hơi khó hiểu. Sao lại có thể có một người mang gương mặt vừa lười biếng vừa lạnh lùng, mà lại có thể nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy chứ. Nhưng dù sao có lẽ dì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.