-----
Tưởng Triết nhìn thấy được sự ngạo nghễ từ trong mắt anh, lẩm bẩm:
"Cứ ở đó mà khoái trí đi.”
Mặc dù cậu còn cả tá chuyện để hỏi nhưng vừa đúng lúc xe của Dung Kỳ đã lái tới, cuối cùng tài xế cũng đến.
Xe dừng lại và tài xế đi xuống, sau đó vòng ra mở cửa xe cho họ.
Tưởng Triết nhìn tài xế và chợt nhận ra một vấn đề:
"Đừng nói là đến tài xế đây cũng đã biết vợ cậu là ai trước tôi rồi đó nhá!”
"Đầu nhảy số cũng nhanh đấy!"
Dung Kỳ khen ngợi gật đầu với cậu.
"Thực thực sự xứng đáng với bằng tốt nghiệp lớp thiếu niên.”
“…”
Má nó, tốt nghiệp lớp thiếu niên ra đấy, thì sao chứ?
Trình Ly ngồi lên xe trước, sau đó cô nhìn ra bên ngoài thấy Tưởng Triết vẫn đang đứng đó, liền hỏi:
“Không cần đưa anh ấy về sao?”
“Không cần.”
Dung Kỳ lên xe, lập tức đóng luôn cửa lại.
Xe vừa lái ra khỏi cổng lớn câu lạc bộ, điện thoại di động của Dung Kỳ đã reo lên.
Anh lấy ra nhìn, không ngờ lại là Tưởng Triết gọi đến.
Vốn dĩ Dung Kỳ muốn bấm tắt luôn nhưng Trình Ly nói:
"Cứ bắt may đi, nhỡ đâu anh ấy có việc quan trọng gì thì sao."
“Đời nào có chứ?!”
Dung Kỳ nói một câu đầy khẳng định xong rồi bấm bắt máy.
Hơn nữa anh còn cố tình bật loa ngoài lên.
“Kỳ à, tôi đột nhiên nhận ra một điều, lần đó chúng ta gặp vợ cậu ở quán rượu là đêm Thất tịch đúng không, nhưng cái lần mà cậu nói với chúng tôi mình sẽ kết hôn là vào tháng chín cơ mà?”
Giọng nói của Tưởng Triết từ đầu bên kia của điện thoại khàn khàn nói:
"Cậu đang chơi trò hôn nhân chớp nhoáng với tôi đấy à?”
Người lái xe ngồi phía trước ho dữ dội.
Sau đó lại ho liên tục.
Cuối cùng vẫn là Trình Ly thật sự không nhìn nổi nữa, sợ tài xế ho ra cả phổi mất, cô đành nhỏ giọng nói:
“Anh muốn cười cứ cười đi, không cần phải nể nang gì chúng tôi đâu!”
Tài xế cố hết sức mím môi, hồi lâu mới nói:
“Tôi không buồn cười đâu.”
Anh đây là tài xế được bồi dưỡng chuyên nghiệp, làm sao có thể cười nhạo chủ với bạn của chủ được.
Tưởng Triết nghe thấy giọng nói của Trình Ly thì đột nhiên im lặng.
“Tôi nói mà, cậu ta không thể nói được chuyện gì quan trọng đâu!"
Dung Kỳ hơi nghiêng đầu nhìn Trình Ly, Trình Ly bị sự trẻ con này chọc cho không thể không cười khúc khích.
“Tắt máy đây!”
Dung Kỳ cũng không định để cho tên Tưởng Triết này tiếp tục mười vạn câu hỏi vì sao nữa, anh tắt điện thoại luôn.
Hai người về đến nhà, bởi vì có chút mệt mỏi mà ai nấy đều trở về phòng.
Sau khi tắm rửa xong đi ra, Trình Ly nằm dài ở trên giường.
Chẳng mấy chốc, những sự việc tối nay lại hiện về trong đầu cô, đặc biệt là khoảnh khắc Tưởng Triết mở cửa ra, ngay sau đó là Dung Kỳ xuất hiện.
Trình Ly cảm thấy hối hận, cô vốn không phải là người thích chụp ảnh ghi lại kỉ niệm nhưng lúc đó đáng lẽ cô nên ghi lại cảnh đó lại.
Cô nằm lăn lộn trên giường một lúc lâu, Trình Ly vẫn mở điện thoại, trực tiếp lên google rồi bắt đầu tìm kiếm.
[Làm thế nào để theo đuổi chàng trai mình thích]
Ngay khi cô gõ bốn từ này xuống, bên dưới đã hiện lên rất nhiều các đề mục.
Trình Ly nhìn một lúc lâu, sau đó vẫn nhấp vào trang web đầu tiên.
—— [Bốn cách dạy bạn nắm được trái tim nam thần, có thể thành công ôm được trai đẹp.]
Trình Ly đọc nó một cách cẩn thận hồi lâu, bản thân thậm chí còn tóm tắt ngắn gọn lại chút, có lẽ là:
"Hãy phát tán sự quyến rũ của bạn, tăng lên cảm giác hiện hữu của bản thân, nên tạo ra sự tiếp xúc thân thể vừa phải, như vậy có thể khiến trái tim của nam thần phải cuốn theo bạn”
Tăng cảm giác mình hiện hữu hơn?
Lại còn nên tiếp xúc thân thể??
Trình Ly nằm trên giường vừa cầm điện thoại, vừa miên man suy nghĩ lung tung, cứ như vậy cơn buồn ngủ dần ập đến.
Cứ thế cô vùi mình ở đó dần rơi vào mộng đẹp.