---- Trong vòng vài phút, cô cất chiếc túi của mình rồi cầm nó đi xuống cầu thang. Ban đêm có gió nhẹ thổi qua, cái nóng mùa hè đã không còn nữa, không những thế mà còn hơi mát mẻ. Cô đứng dưới ngọn đèn đường, nhìn bóng đen dưới chân. Vừa giẫm lên cái bóng của mình, vừa đợi Dung Kỳ đến. “Dung tổng, là phu nhân.” Tài xế lái xe lại gần, nhìn thấy Trình Ly đang đứng ở ven đường. Dung Kỳ nhìn cô cúi đầu, hai chân giẫm tới giẫm lui trên mặt đất, trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.