---- Tại sao lúc này anh lại không tiếp tục ngoan cố nữa. "Công việc là công việc, anh nên như vậy" Trình Ly bĩu môi, cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh nhất có thể: "Em cũng không có gì để phải tức giận." Dung Kỳ vẫn nhìn vào mắt cô, như thể anh muốn nhìn thấu tâm trí cô. Trình Ly cụp mắt xuống, mặc dù không nhìn thấy ánh mắt của anh, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng từ anh. “Đây là lần đầu tiên nên anh…” Dung Kỳ khẽ nhíu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.