Sau khi bước vào, Dương Bách Xuyên bắt đầu dạy cô làm sao sử dụng.
“Em nhìn nè, cái này là nước nóng, bên này là nước lạnh, hai bên cân bằng nhiệt độ nước tạm ổn rồi.” Dương Bách Xuyên chỉ công tắc nói.
“Ồ, ấn như vậy là được sao?” Lúc Ngô Mặc Thu đã ấn công tắc xuống.
“Đừng…” Còn chưa nói xong, Dương Bách Xuyên đã bị nước tưới ướt.
“A ~”
Ngô Mặc Thu cũng kêu lên, cô cũng bị nước làm ướt sũng rồi.
Cô vội vàng giơ tay tắt đi, nhìn cả người Dương Bách Xuyên bị làm ướt mà hơi xấu hổ, nói: “Tiên sinh, xin lỗi, em không để ý.”
Sau khi nói xong, không đợi Dương Bách Xuyên trả lời, lúc này Ngô Mặc Thu ngẩng đầu lại phát hiện đôi mắt của Dương Bách Xuyên đang nhìn chằm chằm lên người cô, hơn nữa còn đang nhìn dưới cổ. Sắc mặt cô lập tức đỏ bừng, nhỏ giọng gọi: “Tiên sinh ư~”
Hôm nay là lần thứ hai Dương nào đó bị quyến rũ rồi, lúc trước bị ma nữ Hồng Phật quyến rũ và mê hoặc, bây giờ là Ngô Mặc Thu mặc áo choàng tắm màu hồng mỏng manh, sau khi bị nước làm ướt đều dính lên người, hiện ra đường cong lả lướt.
Từ lần trước sau khi loli nhỏ nuốt ma tinh, trong một đêm đã biến thành người đẹp đầy đặn, cộng thêm tối nay đã thành thân thể Chân Linh giống như xác thịt chân chính, khiến cả người đều tràn đầy sức quyến rũ.
Cũng không biết là làm sao, Dương Bách Xuyên phát hiện từ sau khi anh tu luyện tu chân, có lẽ là do công pháp chí dương chí cương, nên luôn rất có dục vọng về mặt này, nếu không cũng sẽ không tệ tới mức bị ma nữ mê hoặc.
Hiện giờ nhìn áo choàng tắm ướt sũng và dáng người của Ngô Mặc Thu, anh đã không ngừng nuốt nước bọt.
Sau khi Ngô Mặc Thu gọi đến tiếng thứ hai, anh mới lấy lại tinh thần. “À, ồ ~”
Rất xấu hổ.
Có điều lúc này điều khiến anh không ngờ tới là loli nhỏ đỏ mặt nhỏ giọng nói ra một câu: “Tiên sinh, Thu Nhi bằng lòng hầu hạ anh ~”
m thanh rất nhỏ, nhưng Dương Bách Xuyên lại nghe rất rõ ràng, đầu óc nổ đoàng, không còn quản cái khác mà nhào về phía Ngô Mặc Thu.
Lúc ôm Ngô Mặc Thu, trên người cô tỏa ra từng đợt lạnh giá, đây là thuộc tính của bản thân quỷ tu, hấp thụ linh khí trời đất chính là thuộc tính âm hàn. Mặc dù có thân thể Chân Linh, nhưng lại vẫn không có nhiệt độ cơ thể của người bình thường.
Có điều chỗ nên mềm mại thì mềm mại, chỗ nên tinh tế thì tinh tế, xoang mũi còn truyền tới mùi cơ thể thoang thoảng, thật sự khiến Dương nào đó si mê.
Lúc hôn Ngô Mặc Thu cũng mang theo sự đáp lại vụng về của loli nhỏ.
Nhưng Dương nào đó lại cảm nhận được sự lành lạnh trên dưới người Ngô Mặc Thu, lửa nóng cả người cũng dần dần dập tắt.
Tư duy cũng hơi tỉnh táo lại trong sự rét lạnh.
Nội tâm lại nghĩ đến một vấn đề, một vấn đề khiến anh vô cùng không tự nhiên.
“Thu Nhi là quỷ tu nha ~”
Dương Bách Xuyên thở dài.
Cứ cảm thấy trong lòng không qua ải này, nghĩ đến việc bạch bạch bạch với một con quỷ, anh lại vô cùng không tự nhiên.
Nháy mắt lửa nóng trong lòng đã biến mất, anh buông Ngô Mặc Thu ra.
“Khụ khụ, cái gì nhì Thu Nhi, anh… anh anh về phòng trước, em tắm rửa đi.” Sau khi nói xong, Dương Bách Xuyên không đợi Thu Nhi phản ứng đã rời khỏi phòng tắm như chạy trốn, chạy một mạch về phòng của anh.
Quả thật, anh là người bình thường, cửa ải tâm lý cuối cùng vẫn không qua được.
Mặc dù Thu Nhi đã có thân thể Chân Linh giống loài người bình thường, nhưng nói cho cùng vẫn là quỷ tu, không có máu thịt chỉ có linh thể.