Mục lục
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Dương Bách Xuyên thầm kêu khổ, hiện tại hắn chỉ có thể gắng gượng chống đỡ, mồ hôi trên trán chảy ròng ròng, quần áo cũng ướt đẫm, gần như thiêu đốt tinh huyết.

Nhưng điều hắn có thể làm chỉ là kiên trì, cho dù là thiêu đốt máu thì cũng phải luyện đan xong, không thì mọi công sức sẽ đổ sông đổ bể, hắn không thể, cũng không cho phép bản thân luyện đan thất bại.

Trong lòng quá khổ sở, hiện tại mới chỉ là giai đoạn tinh luyện, kế tiếp còn có bước dung hợp, gia đoạn thành đan, thu đan. Cũng không biết thiêu đốt tinh huyết có thể kiên trì tiếp được hay không.

Nhược điểm khi dùng chín phân thân một lúc chính là như vậy, vốn dĩ đã tiêu hao tinh thần để khống chế chín phân thân luyện đan, còn đâu thời gian để bổ sung chân khí?

Chỉ một lỗi sai nhỏ thì đan sẽ hỏng, mọi công sức trước kia đều uổng phí.

Đây cũng chính là chỗ khó khi luyện chế Cửu Chuyển Hóa Thần đan, nếu không thì Tu Chân Giới nhiều luyện dược tông sư như vậy, luyện đan cao siêu hơn hắn cũng có, Lâu Hải Đường là một tu chân giả Đại Thừa kỳ, sao lại không tìm ra một luyện dược sư cao cấp để luyện Cửu Chuyển Hóa Thần đan?

Bởi vì tinh thần và chân khí cần tiêu hao để luyện chế vượt quá sức tưởng tượng.

Trong lòng Dương Bách Xuyên rất khổ sở, hắn biết bản thân quá sơ ý.

Hoặc nói đúng hơn là suốt quãng đường quá thuận lợi làm hắn lơ là.

Lần này, không nói tới luyện đan cho Lâu Hải Đường, hắn thậm chí còn không nghĩ sâu xa, vì sao đường đường là cường giả Đại Thừa kỳ, nhân vật đứng sau thương hội Nhật Nguyệt Tinh Thần – thế lực so ngang với tông môn hàng đầu, vậy mà không tìm nổi một luyện dược sư ở Tu Chân Giới?

Tất nhiên, luyện chế Cửu Chuyển Hóa Thần đan cần phải làm chín việc cùng một lúc, một nguyên thần tách làm chín, hắn cảm thấy chỉ có người đạt cảnh giới Cửu Tôn như hắn mới có thể luyện chế được, nhưng Dương Bách Xuyên lại quên mất, Nguyên Thần hóa một thành chín, Nguyên Thần cường đại cũng có thể làm được, cách dùng như nhau, một hóa thành chín, lẽ nào Tu Chân Giới không có hay sao?

Câu trả lời phủ định.

Do bản thân hắn xem đó là điều hiển nhiên.

Hơn nữa, lần này đấu với Lệ gia, nghĩ lại hắn cũng toát cả mồ hôi lạnh.

Trong đại chiến phủ thành chủ, thật ra hắn cược tất cả lên vị cao thủ Đại Thừa kỳ là Lâu Hải Đường, nếu như tới thời khắc quan trọng cuối cùng, Lâu Hải Đường không xuất hiện, tới khi đó, cho dù là hắn bị lão tổn Lệ gia – Lệ Thanh Thiện giết chết thì cũng sẽ liên lụy tới Lý Phượng Ngọc và chín người Thương Vũ Tình, thậm chí là toàn bộ tính mạng của gia tộc Hoàng Phủ.

Hơn nữa, đối mặt với uy áp khiên người ta không thở nổi của Địa Tiên nhị chuyển, một chưởng kinh hoàng đóa, nghĩ lại, Dương Bách Xuyên thấy mình chỉ như một con kiến hôi.

Còn có, Lâu Hải Đường động một chút là trở mặt hù dọa hắn, nàng không hề che giấu sát khí, điều này chứng tỏ hắn thật sự quá yếu.

Cuộc chiến phủ thành chủ, từ đầu tới cuối đều là hắn đánh cuộc, hoặc nói đúng hơn là hắn tự cao tự đại.

Cũng giống như luyện đan, hiện tại hắn cảm nhận được khổ tâm mà tự cao tự đại mang tới, nếu hôm nay luyện đan thất bại, chắc chắn Lâu Hải Đường sẽ không bỏ qua cho hắn, cho dù là khoan dung tha cho hắn thì hắn cũng hao hết tinh thần, hoặc là cảnh giới giảm mạnh, tu vi thụt lùi, hoặc là tàn phế nửa người.

Tinh thần kiệt quệ cực đại cắn trả, tất nhiên là sẽ vô cùng dữ dội.

Lúc này, Dương Bách Xuyên vẫn đang kiên trì, toàn thân hắn đã bắt đầu phát run, hắn cũng không biết bản thân có thể giữ vững được tới mức nào?

Nhưng dù cho không có cơ hội thì hắn cũng không lùi bước, chỉ có con đường đi vào bóng tối.

Trong lòng thầm nghĩ, nếu lần này hắn vượt qua được đại kiếp, nhất định sẽ nghĩ mọi cách để nâng cao tu vi, ít nhất phải đạt tới cảnh giới Hợp Thể, ngay cả phân thân củ sen cũng đột phá đến Hợp Thể rồi thì bản tôn như hắn không thể tụt lùi ở phía sau được.

Đặc biệt là bộ dạng bất lực trước mặt Lâu Hải Đường, quả thực khiến Dương Bách Xuyên vô cùng khó chịu.

Khi mà chân khí cuối cùng trong cơ thể Dương Bách Xuyên cũng tiêu hao hết, hắn chuẩn bị thiêu đốt máu để chống đỡ luyện đan, đột nhiên, sau lưng hắn có một đôi tay dán lên.

Hắn giật mình run lên, một lượng chân khí tinh khiết cường đại đang tiến vào trong cơ thể.

Bên tai hắn cũng vang lên giọng nói nhẹ nhàng của Lâu Hải Đường: “Đừng phân tâm, tiếp tục luyện đan, không cần phải lo lắng chân khí cạn kiệt.”

Trong lòng Dương Bách Xuyên dao động, nhưng cuối cùng hắn cũng không ngoảnh đầu, Lâu Hải Đường vậy mà nhìn ra được chân khí của hắn đang khô cạn, nàng tiến lên giúp đỡ, điều này khiến trái tim Dương Bách Xuyên trở nên ấm áp, mặc dù là luyện đan cho nàng, nhưng lúc này có người truyền chân khí vào cơ thể, hắn chẳng khác nào chết đuối vớ được dây thừng.

Có Lâu Hải Đường giúp đỡ, Dương Bách Xuyên thở phào nhẹ nhõm không cần phải lo lắng không đủ chân khí, chân khí Lâu Hải Đường độ vào trong người hắn càng tinh khiết hơn, cao hơn chân khí của hắn một bậc.

Phải biết rằng lúc chân khí trong người tu chân giả độ qua tiểu thiên kiếp sẽ tăng lên một lần, lúc độ qua đại thiên kiếp sẽ lại tăng lên một lần nữa, càng ngày càng tinh khiết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK