Mục lục
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện giờ, võ cổ ở Trung Quốc và võ cổ giả ở nước ngoài là hai phe phái, ở bên phía võ cổ giả Trung Quốc thì đám người nước ngoài này chính là ma đạo.

Nhưng đại hội võ cổ là do các đời võ cổ giả tiền bối định ra, võ cổ giả ở nước ngoài là do được truyền thừa ra ngoài, là đồng tông cùng một tổ tiên.

Vẫn có thể tham gia đại hội võ cổ giống như tế tổ vậy.

Nhưng giờ lại trở thành hai phe phái.

Diệp Tái Thiên nhìn thấy Dương Bách Xuyên lại đứng chung với võ cổ giả nước ngoài. Ông ta lập tức khó chịu, dù sao ông ta cũng có giao tình với Dương Bách Xuyên, bảo ông ta ở trường hợp này nhắm mắt làm ngơ thì không thể.

Hơn nữa, lần này nhà họ Diệp đã có tông môn cổ xưa Thanh Thành tới chống lưng, cũng được coi là cường giả Tiên Thiên Thần Thoại, điều này làm cho Diệp Tái Thiên rất kiêu ngạo, ông ta đang suy nghĩ xem có thể nhân đại hội võ cổ này mà phế bỏ Dương Bách Xuyên được không.

Báo thù anh đã làm nhục mặt mũi nhà họ Diệp.

Vừa mở miệng nói Dương Bách Xuyên là kẻ ma đạo cặn bã, chính là nắm giữ chính nghĩa. Ông ta cứ tưởng hầu hết võ cổ giả ở Trung Quốc sẽ đứng về phía ông ta.

Không ngờ tới ánh mắt Dương Bách Xuyên như lưỡi đao nhìn chằm chằm ông ta, không biết vì sao lúc bị Dương Bách Xuyên nhìn chằm chằm, cả người ông ta đều không khỏi run lên.

Thế nhưng lập tức nghĩ đến chỗ dựa vững chắc sau lưng, Diệp Tái Thiên lại lấy lại bình tĩnh. Giõng dạc nói: “Sao nào, chẳng lẽ lão phu nói sai à? Nói cậu là một tên cặn bã đã là nhẹ nhàng rồi đấy?”

Diệp Tái Thiên kiêu ngạo làm cho một đám võ cổ giả nước ngoài do Đoan Mộc Hành Thiên cầm đầu lập tức giận dữ, nhất là Đoan Mộc Hành Thiên, Diệp Tái Thiên mắng chửi cháu ngoại của mình khiến ông ấy vô cùng tức giận.

Mà bên phía Triệu Trường Sinh lại là tình huống dám giận mà không dám nói, trong lòng ông biết rõ nếu lúc này giúp Dương Bách Xuyên sẽ vô tình trúng gian kế của Diệp Tái Thiên, không nhìn thấy giờ phút này người của phía thế gia võ cổ Trung Quốc ai nấy đều không muốn gặp bên nước ngoài kia sao?

Chỉ có Ngô Nam, mặc dù trong lòng ông ấy âm thầm lo lắng nhưng vẫn hiểu đại cục, ông ấy biết trong thế lực của gia tộc nước ngoài này thật ra có rất nhiều người giống như Đoan Mộc Hành Thiên, là bị ông ấy sắp xếp hoặc là nói hai bên đều có lợi ích.

Nói tóm lại, hầu hết những người này đều nhắm vào Trung Quốc, là thế lực âm thầm bảo vệ biên giới, đang nói, coi như hiện tại Dương Bách Xuyên là người của Thần Long Đàm, chính ông ấy cũng không thể nào mặc kệ.

Nhưng trong mắt Ngô Nam, Dương Bách Xuyên và người Thần Long Đàm chính là cường giả cấp bậc Tiên Thiên Thần Thoại, Diệp Tái Thiên khiêu khích anh hoàn toàn là hành động muốn tìm cái chết.

Suy nghĩ hết về mọi mặt, sau đó ông ấy cũng chuẩn bị khuyên can.

Thế nhưng tất cả mọi người đều nóng nảy xem thường Dương Bách Xuyên, đừng thấy Dương Bách Xuyên nhã nhặn mà nghĩ anh tốt tính, thế nhưng lúc này gặp phải trường hợp bị người ta khiêu khích đến mặt mũi, đương nhiên anh phải tức giận hơn bất luận kẻ nào.

Sau khi Diệp Tái Thiên dứt lời, Dương Bách Xuyên nở nụ cười nói: “Lão già chết tiệt, hôm nay ông chọc nhầm đối tượng rồi~”

Trong lúc nói chuyện Dương Bách Xuyên bước ra, trong nháy mắt có người chỉ thấy được một bóng dáng xông về phía Diệp Tái Thiên.

“Ngươi dám ~”

Lúc này trong sân đột nhiên vang lên một tiếng giận dữ già nua, chính là một trong hai vị nhà họ Diệp đang đứng ở phía sau Diệp Tái Thiên. Thấy được Dương Bách Xuyên ra tay với Diệp Tái Thiên, bọn họ vô cùng tức giận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK