Mục lục
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thực ra trong lòng Lục Yên Chi cũng rất muốn giúp Dương Bách Xuyên, từ lúc quen Dương Bách Xuyên đến nay đều là hắn bảo vệ nàng ta, từ xa lạ đến tin tưởng, từ tin tưởng đến gắn bó, Lục yên Chi đều rất muốn giúp Dương Bách Xuyên, chỉ là không có nhiều cơ hội, hoặc nói là thực lực của nàng ta không đủ.

Sau khi quen biết Dương Bách Xuyên... đến tận bây giờ,

nàng ta phát hiện trong lòng nàng ta đều là hẳn, từ lúc tu đạo mấy trăm năm đến nay nàng ta chưa từng có cảm giác này. Đây là một loại cảm giác không thể nói rõ, nhưng lại khiến nàng ta yêu thích.

Về sau nàng ta hiểu ra từ lúc bắt đầu mới vừa thích, đến bây giờ nàng ta đã yêu Dương Bách Xuyên sâu sắc, không thể tách ra khỏi hắn nữa. Chính vì như vậy, nên Lục Yên Chi cảm thấy nàng ta nên làm chút gì đó cho Dương Bách Xuyên!

Hoặc nói là nàng ta không hy vọng trong ngày tháng sau này sẽ không để lại ký ức sâu sắc giữa nàng ta và hắn. Vì Lục Yên Chi biết Dương Bách Xuyên không phải người thường, bây giờ còn có thể ở lại bên cạnh hắn lâu hơn khi hắn đang ở dãy núi Vạn Yêu, nhưng mà... sau này thì sao?

Lục Yên Chi vô cùng rõ ràng sau khi kế hoạch hôm nay của Dương Bách Xuyên bắt đầu, thời gian bọn họ ở lại dãy núi Vạn Yêu thậm chí là Thái Hoang sẽ càng ngày càng ít.

Dương Bách Xuyên từng thẳng thắn với nàng ta, hắn còn có rất nhiều hồng nhan tri kỷ...

Cho nên Lục Yên Chi biết thời gian nàng ta và hắn ở bên nhau không hề nhiều, chính vì như vậy, Lục Yên Chi không hy vọng thời gian nàng ta và Dương Bách Xuyên ở bên nhau bị lãng phí.

Bây giờ nàng ta có thể hưởng thụ Dương Bách Xuyên một mình, nhưng đợi sau khi rời khỏi Thái Hoang thì chưa chắc.

Nàng ta không cầu mong cùng rầm rộ với hắn, nhưng cũng không muốn trong ký ức tốt đẹp lại buồn tẻ nhạt nhẽo, nên nàng ta muốn làm chút gì đó cho hắn, nói cách khác là để lại chút ký ức đáng để sau này nhớ lại trong quãng thời gian bọn họ ở bên nhau.

Nàng ta chủ động đưa ra yêu cầu muốn đi khiêu chiến các Yêu Vương không phải là nàng ta càn quấy, mà là đã nghĩ rất rõ, nàng ta cũng có nắm chắc.

Mặc dù là Nhân tộc nhưng Lục Yên Chi có Nguyên Khí Quyết do Dương Bách Xuyên truyền thụ, có đá Huyễn Yêu mà Thanh Ngưu cho, hoàn toàn giải quyết khí tức Nhân tộc của nàng ta. Còn về tu vi, trông nàng ta cũng là Độ Kiếp cảnh sơ kỳ giống Dương Bách Xuyên, nhưng nàng ta lại là Độc Thể Ách Nan bẩm sinh.

Hơn nữa Độc Thể Ách Nan đã đại thành, đến bây giờ độc công của nàng ta không dám nói quá mạnh mẽ, không dám nói có thể dùng Độc Thể Ách Nan đại thành độc chết Phi Thăng cảnh giống như sư phụ kia của nàng ta nói, nhưng đối phó với Tiểu Yêu Vương bình thường thì vẫn có thể làm được.

Cho nên Lục Yên Chi có lòng tin rất lớn đối với bản thân.

Sau khi Dương Bách Xuyên hỏi mọi người có vấn đề gì không, nàng ta đã lấy dũng cảm

nói bản thân muốn đi khiêu chiến.

Dương Bách Xuyên quay đầu nhìn về phía Lục Yên Chi, vô thức muốn từ chối nói nàng ta đừng quậy, nhưng lời nói đến cửa miệng lại thấy trong đôi mắt của Lục Yên Chi tràn đầy kiên định.

Điều này khiến hắn phải nuốt lại lời đã đến cửa miệng. Dương Bách Xuyên hiểu Lục Yên Chi, Lục Yên Chi trông dịu dàng, bình thường cũng ít nói, là nữ tử bình tĩnh, thực ra trong xương cốt nàng là người rất kiên cường.

Lúc này nếu nàng ta đã chủ động nói muốn đi khiêu chiến, vậy chứng tỏ nàng ta đã hạ quyết tâm rồi.

Hơn nữa Dương Bách Xuyên luôn hy vọng hắn trưởng thành, hắn mạnh mẽ, người bên cạnh cũng như vậy. Lần này lão già bảo hắn từ bỏ khiêu chiến, để tiểu đệ hắn thu phục được đi khiêu chiến, thực ra ý định ban đầu cũng là như vậy.

Nếu đã muốn xây dựng một thế lực mạnh mẽ, chỉ dựa vào bản thân mạnh mẽ là không có tác dụng, cần cả đội ngũ, cả đoàn đội đều mạnh mẽ mới có thể trở thành một thế lực sánh ngang với Thánh địa, nếu không tất cả đều là nói chuyện viển võng.

Hơn nữa hắn cũng luôn cho rằng hoa trong phòng ấm không chịu nổi mưa gió.

Nếu đã như vậy, mặc dù hắn lo lắng cho Lục Yên Chi, nhưng càng phải tôn trọng lựa chọn của nàng ta.

Hắn nghiêm túc nhìn Lục Yên Chi nói: “Yên Chi, nàng có biết đây không phải trò trẻ con, làm không tốt sẽ mất mạng không?”

“Dương đại ca, ta suy nghĩ kỹ rồi, chàng yên tâm, bản thân ta có lòng tin.” Lục Yên Chi kiên định đáp.

“Được rồi, ta tôn trọng lựa chọn của nàng, nhưng nàng phải hứa với ta giữ mạng quan trọng nhất, ta... hy vọng nàng và ta có thể nắm tay nhau đi trên con đường tu chân dài đằng đẳng, đi càng xa hơn, chứ không phải nàng hoặc ta đi một mình...” Dương Bách Xuyên dịu giọng nói.

“Ừ, ta nhất định sẽ làm vậy.

Sau khi xong chuyện của Lục Yên Chi, Dương Bách Xuyên cho mọi người lui xuống chuẩn bị, nửa tháng sau để bọn họ đi khiêu chiến.

Trong nửa tháng này, hắn sẽ luyện chế đủ đan dược cho mọi người, cũng là để tăng cường thực lực.

Ở chỗ Yêu tộc như dãy núi Vạn Yêu này, có một viên đan dược chẳng khác nào có thêm một mạng.

Bây giờ, linh dược Dương mỗ tích lũy một năm đã đủ để hắn luyện chế đan dược cho mọi người tiêu xài.

Tạm thời để Hắc Ô Yêu Vương và Linh Miêu Vương trở về núi của bọn họ trước, Dương Bách Xuyên vẫn để bọn họ thống lĩnh yêu chúng ở núi của bọn họ, chỉ là phải nghe lời hắn thôi. Hắn còn để bọn họ đi thăm dò xem các Yêu Vương của dãy núi Vạn Yêu có phản ứng gì đối với khiêu chiến lần này, có tin tức gì thì lập tức báo cáo lại.

Nhân thời gian mấy ngày này, hắn để Thanh Ngưu và Hùng Bất Nhị chọn lọc đệ tử Yêu Y quán được tuyển, đến lúc đó hắn sẽ bồi dưỡng đệ tử Yêu Y quán.

Đợi sau khi mọi người đều lui xuống, Dương Bách Xuyên bắt đầu chuẩn bị luyện đan...

Vừa quay đầu, hắn lại phát hiện ánh mắt của Thú Ngũ Hành hơi hiu quạnh, đi rồi lại quay ngược lại đại sảnh.

“Chủ... Chủ nhân...

Trong ánh mắt của Thú Ngũ Hành có vẻ hiu quạnh, nhỏ giọng đứng trước mặt Dương Bách Xuyên không dám nhìn vào mắt của hắn.

Dương Bách Xuyên ngẩn người, nói: “Sao vậy? Khúm núm không giống ngươi chút nào, ha ha!”

“Chủ nhân... Ta muốn bế quan tu luyện.” Thú Ngũ Hành nén một lúc lâu mới nói ra một câu như vậy.

Nháy mắt Dương Bách Xuyên đã phản ứng lại, Thủ Ngũ Hành là bị đả kích trong lòng rồi, Thanh Ngưu và Hùng Bất Nhị, thậm chí là Lục Yên Chi đều đi khiêu chiến, hắn ta lại không đi...

Nhưng mà Dương Bách Xuyên biết, mặc dù cảnh giới tu vi của Thú Ngũ Hành cao hơn, đã có thể đối đầu thật sự với Độ Kiếp cảnh đại viên mãn, nhưng đối mặt với Tiểu Yêu Vương cấp Tôn Vương lại vẫn hơi kém.

Bây giờ lòng tự tin đang bị đả kích, nhưng cũng không thể trách hắn ta, dù sao Yêu Vương một phương, dù có là Tiểu Yêu Vương cũng không phải hạng vừa, Thú Ngũ Hành đi chỉ sẽ càng bị đả kích hơn.

Chắc nội tâm của hắn ta không qua được.

“Tiểu Ngũ đừng nghĩ nhiều, ta rất vui vì lúc này người yêu cầu bế quan tu luyện, đừng để ý cái khác, tiềm lực của ngươi vẫn chưa phát huy ra, ta tin đợi tu vi của ngươi tiến thêm một bước nữa, thì chắc chắn sẽ bay vọt lên trời. Chúng ta ở dãy núi Vạn Yêu là một trận chiến lâu dài, có rất nhiều đất dụng võ.

“Thế này đi, đợi ta ba ngày, ta luyện chế một lò đan dược cho ngươi, sau đó ngươi bế quan, ta đợi ngươi xuất quan giúp ta. Dương Bách Xuyên vẫn hiểu Thủ Ngũ Hành, khuyên bảo như vậy rất cần thiết đối với hắn ta.

Quả nhiên mắt Thú Ngũ Hành tỏa sáng, gật đầu kiên định nói: “Chủ nhân yên tâm, đợi ta đột phá chắc chắn sẽ hơn hẳn nhóm Lão Ngưu, chinh chiến vì chủ nhân.

Hai người đang nói chuyện, đá Đả Tiên ở ngoài cửa bước vào, nói: “Chủ nhân... Sảnh ngoài có một đại mỹ nhân, chỉ đích danh muốn chủ nhân khám bệnh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK