Dương Bách Xuyên thấy tình hình không ổn, hai tay đột nhiên dùng sức, gia tăng lực kích thích anh ta.
“Ầm ầm ầm...”
Giờ phút này, trong cơ thể Trần Phong Tử xuất hiện sự chấn động.
“Được rồi, giữ vững tinh thần, đánh vào cửa ải, thăng thành Tiên Thiên.” Dương Bách Xuyên sợ Trần Phong Tử sẽ ngã xuống ở phút cuối cùng, anh dùng một đòn mạnh mẽ đả thông âm mạch cuối cùng của anh ta, ở bên tai anh ta cổ vũ, đồng thời dán một tay ở sau lưng anh ta, không ngừng truyền chân khí vào trong cơ thể Trần Phong Tử, trợ giúp anh ta đánh vào cửa ải.
Mà ở một phút cuối cùng, Trần Phong Tử cảm thấy kiên trì không nổi nữa, muốn từ bỏ chìm vào giấc ngủ. Nhưng sau khi nghe thấy giọng nói của Dương Bách Xuyên, cũng cảm thấy đau đớn trong cơ thể biến mất không còn chút nào, chân nguyên mạnh mẽ tiến vào toàn thân anh ta, giống như một dòng nước nóng ập đến.
Lúc này Trần Phong Tử cắn nát đầu lưỡi, mạnh mẽ lấy lại tinh thần, lúc này vận chuyển công pháp bắt đầu tu luyện.
Giờ phút này, Dương Bách Xuyên rốt cuộc mới yên tâm, dần dần thu hồi hai tay, đứng ở một bên, anh dùng lực ý chí lôi kéo Trần Phong Tử trở về, tiếp theo có thể thành Tiên Thiên mấy tầng chỉ có thể dựa vào bản thân anh ta, người khác không giúp được gì.
Sau một phút Dương Bách Xuyên lui ra, Trần Phong Tử nhìn trời hét dài một tiếng: “A~”
Ngay sau đó, khí thế toàn thân anh ta nổi dậy, cũng đã đột phá cửa ải, thành công bước vào Tiên Thiên tầng một.
Mọi người trong Võ Đang quan sát, một đám mở to tròng mắt, không ngờ Dương Bách Xuyên đã thật sự làm được.
Người ở đây đều là võ cổ giả Tiên Thiên, đương nhiên rất quen thuộc với khí tức Tiên Thiên, bọn họ cũng đã từng trải qua bước thăng thành Tiên Thiên, nhìn thấy quá trình này, mọi người đều biết Trần Phong Tử bước vào Tiên Thiên một tầng.
Thiên Tuyệt và Minh Tuyệt liếc mắt nhìn nhau, rồi lại nhìn về phía Dương Bách Xuyên đang đứng quan sát một bên, lúc này đáy lòng hai người đều tràn ngập sự chấn động.
Vị sư tổ này rốt cuộc đã làm thế nào vậy?
Trở ngại của Trần Phong Tử, bọn họ đều biết rõ hơn ai hết, những năm gần đây Võ Đang Túc lão đều bó tay, không tìm ra cách nào để giải quyết, vào tay Dương Bách Xuyên lại giải quyết được rất dễ dàng.
Thiên Tuyệt vừa muốn đi qua nói chuyện ngưỡng mộ Dương Bách Xuyên, bước chân còn chưa di chuyện đã cảm thấy khí thế trên người Trần Phong Tử tăng lên lần nữa.
Chỉ thấy cả người anh ta chấn động, từ Tiên Thiên tầng một bước vào Tiên Thiên tầng hai, chuyện này vẫn chưa xong, khí thế trên người Trần Phong Tử vẫn đang không ngừng tăng lên.
Tiên Thiên tầng ba, tầng bốn, tầng năm. Mãi đến lúc thăng đến Tiên Thiên tầng sáu thì khí thế trên người Trần Phong Tử mới dừng lại.
Trong phút chốc, giữa sân lặng ngắt như tờ, có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi.
Tất cả mọi người sợ ngây người, suýt nữa rơi cả tròng mắt.
Bọn họ đã từng nhìn thấy tu luyện đột phá, nhưng chưa từng thấy qua kỳ tích kiểu này.
Một Ám Kình đỉnh phong, một đường thẳng như chẻ tre, không hề dừng lại một hơi đã tăng lên cảnh giới thứ sáu cao nhất, từ Ám Kình đến Tiên Thiên tầng sáu trung kỳ.
Chuyện này... Đây là tu luyện sao?
Thiên Tuyệt cảm thấy chắc chắn là mình bị hoa mắt mình, giác quan xảy ra vấn đề rồi.
Gần như tất cả mọi người ở đây trước tiên đều cảm thấy mình xuất hiện ảo giác, sao có thể tăng cao tu vi như thế?
Tiên Thiên tầng một đến tầng hai, nếu là người khác thì phải mất mấy tháng thậm chí là mấy năm mới tăng lên được đấy.
Nhưng... Thời gian mà Trần Phong Tử tăng lên chỉ mất vài phút.
Đây có phải là kỳ tích không?
Sau một khắc, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Dương Bách Xuyên, ánh mắt của tất cả mọi người đều sáng rực.