Mục lục
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồng Phất ở phía đối diện, đầu tiên là sững sờ trước pháp chú của anh, sau đó ả ta cười vang.

“Hahaha ~ Dương Bách Xuyên, cậu chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao?”

Ả ta không ngờ Dương Bách Xuyên sẽ thi triển pháp thuật, tiếng mưa to sấm chớp bắt đầu vang lên.

Không thể nghi ngờ, bàn về uy lực của pháp thuật thì ma nữ Hồng Phất cao hơn anh một bậc, đương nhiên, chuyện này cũng liên quan đến tu vi của hai bên.

Cuộc giao đấu pháp thuật của hai người đã kết thúc trong thời gian ngắn.

Nhìn thấy mũi tên thứ nhất sắp bay tới mình mà khối băng dưới chân vẫn chưa hòa tan, chóp mũi anh cũng đổ cả mồ hôi lạnh.

Bây giờ anh ta chỉ có thể hy vọng khôi giáp trên người có thể chịu được mũi tên tiếp theo.

Ngay sau đó, vào thời điểm quyết định này, lòng bàn tay Dương Bách Xuyên nóng lên, giây tiếp theo, vật nhỏ màu trắng sữa vèo một cái xông về phía băng tiễn.

“Keng keng keng ~” Sau ba tiếng vang thanh thúy, mũi tên băng của ma nữ Hồng Phất hóa thành mảnh vụn.

“Sao có thể?” Đang cười lớn, ma nữ Hồng Phất đột nhiên im bặt, mở to mắt nhìn ba mũi tên sắp bắn vào điểm yếu của Dương Bách Xuyên, nhưng lại hóa thành mảnh vụn trong nháy mắt.

Chỉ có Dương Bách Xuyên lấy lại tinh thần, anh biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

Đương nhiên là Trùng Tử ra tay rồi.

Trùng Tử vừa bay ra, ba mũi tên băng của ma nữ Hồng Phất đã vỡ nát như bã đậu phụ.

Sau một đòn thành công, Trùng Tử lại bay về tay của Dương Bách Xuyên, không hề có chút dao động này.

Thiên phú của Trùng Tử đúng như những gì sư phụ Vân Thiên Tà đã nói, nó có năng lực miễn nhiễm với rất nhiều pháp thuật, nói cách khác, khi nó công kích, sẽ không sinh ra dao động linh lực, có thể không một tiếng động tấn công người khác, hơn nữa bản thân vốn là ấu trùng, hình thể chỉ nhỏ bằng móng tay út, người bình thường quả thật là rất khó phát hiện.

“Răng rắc ~”

Lúc này khối băng dưới chân Dương Bách Xuyên gần như tan chảy, đột nhiên anh dùng sức, rắc một tiếng, hai chân có thể cử động ngay tức khắc.

Mà ngay lúc này, ma nữ Hồng Phất cũng đã phản ứng kịp tung đòn thứ hai, vẻ mặt của ả ta âm trầm, hai tay đặt giữa mi tâm, miệng bắt đầu lẩm bẩm đọc chú, sau đó phất tay không về phía Dương Bách Xuyên.

Một giây sau, trên đầu và quanh người Dương Bách Xuyên xuất hiện rất nhiều đóa Hắc Liên.

Trông rất yêu dị.

Cũng không biết nữ ma đầu này thi triển pháp thuật đen gì, lại xuất hiện loại Hắc Liên yêu dị này, có điều Dương Bách Xuyên cũng không hề cảm thấy nguy hiểm.

Trong lúc nhất thời, Hắc Liên gần như là bao quanh người Dương Bách Xuyên.

Lần này, thủ đoạn của Dương Bách Xuyên rất đơn giản và thô lỗ, anh vung kiếm Đô Long trong tay lên, và chém thẳng vào hai bông Hắc Liên đang tiến tới trước mặt anh.

Mà lúc này, ma nữ Hồng Phất lại

nở nụ cười lạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK