Mục lục
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc nói chuyện, Dương Bách Xuyên tiến lên ngồi trên giường, không nói lời nào đỡ Lâu Hải Đường lên, hít sâu một hơi ngưng tụ lực Thần Hồn, vung tay lên, châm bạc xuất hiện, hắn dùng lực Thần Hồn điểu khiển châm bạc, thi triển trên toàn thân Lâu Hải Đường cực kỳ nhanh.

Sau ba hơi thở, Dương Bách Xuyên dừng tay, toàn thân Lâu Hải Đường đầy châm bạc, nhưng cơ thể rốt cục không còn giãy dụa run rẩy, cũng không kêu gào thảm thiết nữa, không còn sức, nàng ta xụi lơ ở trong ngực Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên chỉ thông qua sức mạnh thần hồn, dùng châm bạc bày trận, tạm thời áp chế độc Băng Phách Thiên Tàm phản phệ lại nguyên thần của Lâu Hải Đường. Mặc dù chỉ trị ngọn không trị được gốc, nhưng có thể giảm bớt đau đớn cho nàng ta.

Lúc này mỹ nhân nằm trong lòng nhưng Dương Bách Xuyên không cảm nhận được sự ấm áp mềm mại của phái nữ, mà giống như ôm một khối băng trong lòng. Không chỉ lạnh mà còn cứng, khiến Dương Bách Xuyên run rẩy.

Advertisement

Độc Băng Phách Thiên Tàm này ghê gớm ở chỗ khi phát độc sẽ không chết, nhưng lại khiến người ta sống không bằng chết, rét lạnh từ nguyên thần đến cơ thể.

Lâu Hải Đường mở mắt nhìn Dương Bách Xuyên, ánh mắt vô cùng phức tạp. Tên nhãi này là người đầu tiên đụng chạm vào nàng ta một cách thân mật như vậy.

Nếu không phải hắn đang giúp mình áp chế độc Băng Phách Thiên Tàm, thì e là lúc này mình tung một chưởng đập chết hắn rồi.

Advertisement

Thôi bỏ đi!

"Buông ra." Lâu Hải Đường thều thào nói. Nàng ta đã hết đau, nhưng di chứng sau khi độc phát khiến toàn thân nàng ta không còn sức lực, rét lạnh tận xương, lúc nói chuyện vẫn run cầm cập.

Trước giờ chưa từng có người đàn ông nào ôm nàng ta vào lòng như vậy. Dáng vẻ chật vật của Lâu Hải Đường đã bày ra trước mặt Dương Bách Xuyên, lúc này nàng ta chỉ hi vọng Dương Bách Xuyên nhanh chóng ra khỏi phòng của mình.

Đường đường là tu sĩ Đại Thừa kỳ, vậy mà mất hết mặt mũi rồi.

Lâu Hải Đường cứ tưởng sau khi mình nói xong, Dương Bách Xuyên sẽ buông mình ra rồi đi ra ngoài.

Thế nhưng...

Chuyện xảy ra tiếp theo làm cho Lâu Hải Đường suýt hộc máu.

Roẹt!

Không ngờ Dương Bách Xuyên lại xé rách lưng áo của nàng ta!

"Khốn kiếp, ngươi làm gì thế?" Cõi lòng lạnh ngắt, Lâu Hải Đường buông lời mắng chửi.

"Hix, tiểu tỷ tỷ đừng sợ, ta không có hứng thú với cơ thể vừa cứng vừa lạnh của ngươi. Chẳng qua là khâu tiếp theo vẫn chưa làm xong, nếu không xử lý tốt thì sẽ tái phát, chẳng khác nào uổng công châm cứu. Ngươi đừng sợ!"

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, rất to gan.

Nhưng hắn không nói sai. Cũng có thể là do thấy Lâu Hải Đường bị hành hạ quá đáng thương, hắn rủ lòng thương hương tiếc ngọc nên muốn giúp nàng ta.

Độc Băng Phách có thuộc tính hàn, khi chất độc nguyên thần phát tác thì áp chế là chính. Nhưng hàn khí tích tụ trong cơ thể cũng không thể xem nhẹ, nếu không xử lý thì sẽ rất dai dẳng, ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng. Trong khoảng thời gian này, Lâu Hải Đường đừng hòng dùng pháp lực, nếu cưỡng chế sử dụng pháp lực thì sẽ làm cho độc nguyên thần phát tác. Ngoài ra, hàn ý trên cơ thể sẽ biến Lâu Hải Đường thành một khối băng nghìn năm, mặc dù không bị giày vò kinh khủng như nguyên thần nhưng cũng không dễ chịu.

Dương Bách Xuyên to gan muốn loại bỏ hàn ý trên người Lâu Hải Đường như vậy là bởi vì hắn phải tới nhà họ Lệ, chẳng may có tình huống đột ngột phát sinh cần Lâu Hải Đường giúp đỡ, nhưng nàng ta lại bị hàn ý trong người ảnh hưởng không làm được gì, vậy thì người chịu thiệt là hắn. Cho nên hắn bắt buộc phải làm.

Hắn xé rách áo của Lâu Hải Đường thật sự chỉ vì loại bỏ hàn ý mà thôi, không có tâm tư nào khác.

Để tránh Lâu Hải Đường ghi thù, Dương Bách Xuyên nói rõ đầu đuôi ngọn ngành cho nàng ta nghe, vừa nói vừa ra tay, bàn tay dán vào lưng Lâu Hải Đường. Bởi vì trong truyền thừa Y đạo có quá trình tìm huyệt, loại trừ hàn khí, vuốt kinh mạch... Dương Bách Xuyên không dám qua loa, cho nên lập tức ra tay.

Dương Bách Xuyên nghĩ lúc này Lâu Hải Đường không nhúc nhích được, hắn nhân cơ hội này trả thù chuyện lúc trước nàng ta đe dọa mình thì không có vấn đề gì hết. Một câu "áp chế chất độc trong người ngươi" là có thể lấp liếm.

Tên họ Dương nào đó nghĩ xằng nghĩ xiên. Có thể nhân cơ hội đùa giỡn một cao thủ Đại Thừa kỳ thì khỏi phải nói sảng khoái cỡ nào.

Đương nhiên hắn loại bỏ hàn khí cho Lâu Hải Đường cũng là sự thật. Cảnh tượng Lâu Hải Đường đau đớn co quắp trên giường khiến tên họ Dương nào đó sinh lòng thương tiếc.

Khi hai tay của Dương Bách Xuyên dán vào lưng Lâu Hải Đường, hơi nước bốc lên xì xèo. Hắn thúc giục chân khí của bản thân, mà công pháp hắn tu luyện là Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, một ý nghĩ có thể biến chân khí thành thuần dương hoặc chí âm, tạo hóa thần kỳ.

Hơn nữa, thuật Y đạo đặc biệt có thể giúp Lâu Hải Đường loại bỏ hàn ý, giảm bớt đau đớn cho nàng ta, giúp nàng ta khôi phục bình thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK