Mục lục
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Sư tỷ..." Dương Bách Xuyên kêu to một tiếng, nhưng Hạ Thiền không hề quay đầu lại mà trực tiếp rời đi.

Hắn thầm thở dài trong lòng, nghĩ tới việc nàng có nói một câu cảm ơn sư đệ đã cứu giúp, cũng hiểu rằng trong lòng Hạ Thiền có trở ngại, có lẽ nàng không thể tiếp thu được loại quan hệ đạo lữ giống như vậy, nên nàng mới nói một câu cảm ơn sư đệ đã cứu giúp, định tính chuyện này vào ơn cứu mạng, cũng thể hiện rõ là nàng không muốn có gút mắc gì cả.

Dương Bách Xuyên thầm thở dài một tiếng: "Thôi mọi chuyện cứ tùy duyên đi." Dù sao chuyện lần này chỉ là trùng hợp, không phải hắn cố ý làm vậy.

Quay người lại nhìn về phía Diệp Vô Tâm nói: "Ngươi cũng muốn đi à?"

Advertisement

Diệp Vô Tâm trợn trừng hai mắt nói: "Tưởng bở, định ăn sạch sẽ xong không muốn nhận nợ à? Nói cho ngươi biết đừng có mà mơ, ngươi phải chịu trách nhiệm với bà đây, không thì ta sẽ khiến ngươi phải ăn đủ luôn, hừ."

Nghe Diệp Vô Tâm mắng vậy, cuối cùng trong lòng Dương Bách Xuyên cũng thoải mái hơn một chút, nói gì thì nói, mặc kệ chuyện này lần có phải là trùng hợp hay không, việc hắn đã ngủ với ba người phụ nữ cùng một lúc lại là sự thật, hơn nữa trong lòng người nào đó họ Dương lại khá truyền thống, hoặc cũng có thể nói hắn là một người bá đạo từ trong xương, đặc biệt là ở phương diện phụ nữ, cực kỳ bá đạo.

Trong thâm tâm hắn đã coi Diệp Vô Tâm, Hạ Thiền, Ngô Mặc Thu là người phụ nữ của mình.

Nhưng suy nghĩ trong lòng lại quấy phá, hắn không muốn ép buộc bất cứ ai cả.

Hạ Thiền đi rồi, ít nhiều gì cũng khiến hắn cảm thấy hơi mất mát.

Nghe thấy lời mắng mỏ này của Diệp Vô Tâm, tâm trạng của hắn lại trở nên tốt hơn, ít nhất Diệp Vô Tâm sẽ không rời đi, còn về phần Ngô Mặc Thu thì lại càng không. Ở trong mắt Dương Bách Xuyên, Ngô Mặc Thu vẫn luôn là một người phụ nữ ngoan ngoãn.

Nhìn Diệp Vô Tâm khẽ nhếch miệng nhỏ lên, trong đầu của người nào đó họ Dương bất giác hiện lên hình ảnh lúc trước, trong lòng chợt động.

Bỗng nhiên hôn lên cái miệng nhỏ của nàng.

"Ưm… Ưm ư..."

Diệp Vô Tâm lập tức cứng đờ cả người, sụp đổ phòng tuyến.

Một phút sau nàng hoàn toàn mềm nhũn trong vòng tay của người nào đó họ Dương.

Lúc này Dương Bách Xuyên mới cười ha ha buông nàng ra, nói: "Từ hôm nay trở đi, chỉ cần nàng không phiền chán ta, ta hứa với nàng, sẽ không rời bỏ, thế sự xoay vần, cuối đường Đại Đạo, nàng cũng là người phụ nữ của Dương Bách Xuyên ta."

"Ưm!" Vốn dĩ cơ thể của Diệp Vô Tâm đang nhũn ra, nghe thấy lời thổ lộ bá đạo không e dè của người nào đó họ Dương, đầu nàng đột nhiên trở nên trống rỗng, lập tức chui vào trong lòng ngực hắn.

Tu chân giả không phải là phàm nhân, tuy nói ít nhưng mỗi câu hắn thốt ra đều có Đại Đạo chứng giám, chân thật hơn cả vàng ròng bạc trắng.

Từ trăm năm trước Diệp Vô Tâm đã mong chờ mấy lời này, hôm nay cuối cùng cũng nghe thấy được đáp án mà mình muốn, nàng cảm động vô cùng, chuyển từ dáng vẻ nữ ma đầu một giây trước thành chim nhỏ nép vào người như hiện tại, trái tim tan chảy hết cả.

Người nào đó họ Dương cười ha ha một tiếng, giơ tay kéo Ngô Mặc Thu đang quay mặt đi ở bên cạnh vào trong lòng, nhẹ nhàng hôn nàng nói: "Thu Nhi, mấy năm qua vất vả cho nàng rồi, trước kia đều là ta không tốt, nhưng ta hứa với nàng, nàng sẽ mãi là bóng hình ở bên cạnh ta, sống chết không rời, nàng có bằng lòng không?"

Đối với cô nhóc Ngô Mặc Thu trước giờ vẫn luôn chịu thương chịu khó này, quả thật trong lòng Dương Bách Xuyên cảm thây cực kỳ hổ thẹn, năm đó sau khi nàng tu thành chân linh chi thân, chủ động tìm tới phòng hắn, nhưng lần đó hắn lại từ chối nàng.

Chỉ bởi vì hắn cho rằng Ngô Mặc Thu là quỷ tu, thói ở sạch trong lòng quấy phá, cảm thấy ấy ấy với một nữ quỷ là chuyện không thể.

Nhưng mà sau khi Bộ Thanh Mai luyện hóa cột m Sát, bước lên con đường quỷ tu, lần đó song tu với Bộ Thanh Mai xong, hắn trải nghiệm được sự tuyệt diệu trong việc song tu với quỷ tu, mới biết được thật ra chân linh chi thân của quỷ tu không khác gì người bình thường.

Vì vậy hắn đã đánh vỡ phòng tuyến trong lòng, ** quỷ.

Lúc này việc chấp nhận Ngô Mặc Thu cũng trở thành chuyện đương nhiên.

Nghĩ lại ngày trước hắn từ chối Ngô Mặc Thu, có lẽ đã gây ra tổn thương rất lớn cho nàng.

Suy cho cùng, tuy Ngô Mặc Thu là quỷ tu nhưng nàng lại là một người phụ nữ, lần đó nàng đã phải lấy ra bao nhiêu dũng khí để tìm đến phòng của mình chứ?

Người nào đó họ Dương cũng biết rằng mình đã làm tổn thương cô nhóc Thu Nhi.

Cũng may lần này bọn họ bị trúng độc, sập bẫy của m Dương Xà, cũng coi như là nhờ họa được phúc, hắn thu hoạch được ba người phụ nữ, chuẩn xác mà nói là có được trái tim của hai người phụ nữ, hiểu được hai mối bận tâm trong lòng mình.

Bất kể là Diệp Vô Tâm hay là Ngô Mặc Thu, qua nhiều năm như vậy, nói Dương Bách Xuyên không có cảm giác với các nàng chính là đang nói dối, trái lại trong lòng hắn cực kỳ để ý tới các nàng.

Hôm nay được như ý nguyện, người nào đó họ Dương cũng bày tỏ nỗi lòng với các nàng.

Về mặt tình cảm, hắn vừa hàm súc lại vừa bá đạo, chính là như thế đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK