Mục lục
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ có thể là rất nhiều rất nhiều, cho nên mấy thánh địa này có rất nhiều đệ tử, nói không dễ nghe, chết mấy đệ tử cũng không ảnh hưởng gì.

Hơn nữa có một quy củ, sau khi đi vào Thái Hoang, đệ tử chết, ra bên ngoài sẽ không bị truy cứu.

Lần này năm thánh địa lớn không cần mặt mũi, mỗi nhà phái ra trăm tên đệ tử Độ Kiếp đại viên mãn để đối phó một mình hắn.

Điều này thực sự không hợp với lẽ thường.

Trừ khi có đủ lợi ích mới có thể làm các thánh địa vứt mặt mũi, không biết xấu hổ điều động lực lượng đối phó với một tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ, còn chưa vượt qua đại thiên kiếp như hắn.

Bây giờ Dương Bách Xuyên đã biết, lợi ích này chính là nghé con.

Năm thánh địa lớn hùng hổ xuất quân vì nghé con.

Bởi vì nghé con là thần thú kỳ lân.

Mặc dù hắn chưa nói thân phận của nghé con với bất cứ ai, nhưng mấy thánh địa này đều là thế lực cổ xưa, nên hiển nhiên có thể biết được nghé con là gì.

Mặc dù nghé con không giống kỳ lân, nhìn rất giống một con trâu yêu.

Nhưng mấy thánh địa này có thể cho người đi vào Hành Cung Thiên Yêu tìm kiếm bảo tàng của chủ nhân Thiên Yêu, chắc chắn sẽ vô cùng quen thuộc Hành Cung Thiên Yêu, biết được bí mật mà các tu sĩ bình thường không biết, ví dụ như chủ nhân Thiên Yêu là kỳ lân.

Bây giờ Dương Bách Xuyên còn mang một con nghé ra từ Hành Cung Thiên Yêu, nếu đám thánh địa này có hiểu biết về Hành Cung Thiên Yêu, chắc chắn có thể biết được nghé con chính là thần thú kỳ lân.

Ở Tu Chân Giới, tất cả thần thú đều đã biến mất cùng năm tháng, bây giờ lại có một thần thú xuất hiện, còn là thần thú kỳ lân, đám thánh địa này có thể buông tha?

Cho nên Dương Bách Xuyên biết, năm thánh địa lớn đến vì thần thú kỳ lân.

Từ lời nói của Minh Nguyệt có thể nghe ra được, bắt hắn dẫn theo yêu thú đi đến Thông Tiên Cung lĩnh tội.

Nếu là yêu thú tầm thường, Thông Tiên Cung sẽ để ý?

Cho nên lúc này Dương Bách Xuyên suy nghĩ cẩn thận, nghé con mới là căn nguyên.

Nếu năm thánh địa lớn có thể xuất động lực lượng như này, đã nói rõ tiềm lực của nghé con là vô hạn, Dương Bách Xuyên biết chính mình đã quá xem thường nghé con.

Bây giờ nghĩ lại, nghé con là đồ tham ăn, một bữa có thể ăn luôn một đống thiên tài địa bảo to như núi, thực sự là kỳ thích, nếu đổi lại là yêu thú khác, đừng nói một đống thiên tài địa bảo, cho dù ăn một nửa cũng đã bị nổ tan xác.

Ngược lại nghé con lại không bị căng chết, lại còn ăn không no, hơn nữa ngay cả mấy người Lục Yên Chi, Thanh Ngưu cũng không nhìn ra được thủ đoạn giết chết 20 sát thủ U Linh của nghé con là gì, đủ để chứng minh tiềm lực của nghé con là vô hạn.

Nếu đã như vậy, Dương Bách Xuyên càng không thể để người khác có được nghé con.

….…

Đối mặt với giọng điệu khinh thường của Minh Nguyệt tiên tử, Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười: “Thông Tiên Cung thì sao? Ngươi là thứ gì, người giết được Dương Bách Xuyên này còn chưa sinh ra đâu, đến lượt ngươi bảo vệ tính mạng của ta?”

“Ngươi… Xem ra chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, cũng được, hôm nay giết chết ngươi báo thù cho Mai Hoa sư muội và các đồng môn.” Minh Nguyệt tiên tử lạnh lùng nói, sau đó lớn tiếng: “Các đệ tử nghe lệnh, ngoại trừ con trâu yêu kia, giết chết tất cả những người bên cạnh Dương Bách Xuyên, giết!”

“Vâng!” Trăm tên đệ tử Thông Tiên Cung lên tiếng, sau đó lao về phía đám người Dương Bách Xuyên.

Lúc này, bốn nhà còn lại cũng phất tay, ra hiệu cho đệ tử xông lên chém giết, đồng thời cũng phát ra mệnh lệnh giống như Minh Nguyệt tiên tử.

Để lại trâu yêu bên cạnh Dương Bách Xuyên, giết chết những người còn lại.

“Ha ha ha…” Dương Bách Xuyên nhìn trăm người liều chết xông đến, cười to, lẩm bẩm: “Thì ra đây là người thánh địa, đứng trước mặt ích lợi, khác gì tu sĩ tầm thường, thậm chí còn vô sỉ hơn, hôm nay ta muốn mở ra giết chóc, tạo giết chóc không phải điều ta mong muốn, nhưng cũng không phải loại người chờ bị bắt nạt, giết…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK