Mục lục
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chủ nghĩa đàn ông của Dương Bách Xuyên lại tái phát, anh chính là đàn ông.

“Để tôi, mặc dù con súc sinh này cường đại, nhưng cũng chỉ là gấu, không linh hoạt như con người, hơn nữa tôi cũng muốn luyện tập……”

“Grào ~”

Còn chưa nói xong, Gấu yêu đã nhào lên.

“Chân khí hóa hình, chưởng Liệt Thiên.” Dương Bách Xuyên tung ra một chưởng.

“Ầm đùng ~”

“Grào grào grào….”

Chưởng Liệt Thiên cũng coi như là chiêu lợi hại nhất Dương Bách Xuyên có thể tung ra, đánh vào gấu chó làm nó ăn đau, trực tiếp đánh bay thân thể khổng lồ của nó ra xa 3 mét.

Lúc này Hạ Lộ ra tay, bước lên một bước.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy một kiếm của Hạ Lộ trực tiếp đâm thẳng vào hai mắt của Gấu yêu.

“Grào grào grào….”

Một đòn này đánh trúng, đâm vào mắt của Gấu yêu, nhưng Gấu yêu ăn đau phát cuồng, vung móng vuốt đập thẳng vào người của Hạ Lộ.

Hạ Lộ kêu rên bay ngược ra ngoài, Dương Bách Xuyên thấy Gấu yêu chưa chết, nhảy lên nắm chặt tay, vận chuyển chân khí còn thừa không nhiều trong cơ thể vào nắm tay, một quyền đâm thẳng vào thanh kiếm mềm đang ở trong mắt của con Gấu yêu.

“Phụt ~”

“Grào!”

Cuối cùng Gấu yêu cũng ngã xuống đất trong tiếng gào rống, bởi vì một quyền của Dương Bách Xuyên trực tiếp đem chuôi kiếm của Hạ Lộ đâm xuyên qua đầu Gấu yêu.

Nhìn gấu chó ngã xuống, Dương Bách Xuyên thở ra một hơi nhẹ nhõm, châm khí trong cơ thể hao hết, cơ thể vô lực, ngồi bệt xuống đất.

Đúng lúc này, đột nhiên Hạ Lộ hô to: “Cẩn thận!”

Theo bản năng Dương Bách Xuyên quay cuồng thân thể, nhìn thấy Đinh Dương đánh lén, khóe miệng mang theo nụ cười lạnh lùng.

Có Hạ Lộ nhắc nhở Dương Bách Xuyên đổi kế phản ứng nhanh, lúc này cơ thể lập tức quay cuồng, nhưng cuối cùng vẫn tránh thoát chỗ hiểm lại không tránh được phần lưng.

“Đinh Dương, ông dám.” Hạ Lộ tức giận vọt tới.

“Đụng.” Có dám hay không thì một chưởng của Đinh Dương cũng đánh vào lưng Dương Bách Xuyên rồi.

“Phụt.”

Dương Bách Xuyên lập tức phun ra một ngụm máu, khí huyết trong cơ thể sôi trào.

“Ha ha ha, lão phu suýt chút nữa đã bị thằng nhóc cậu đùa đến chết, lúc này đánh kẻ sa cơ là một lựa chọn tốt nhất, còn có Đàm chủ chủ. Không ngờ lại rống ta một giọng của phụ nữ, thật là bất ngờ nha, tôi vẫn cho rằng Đàm chủ của Thần Long Đàm là một ông già, không nghĩ tới lại là phụ nữ, thật thú vị ha ha!”

Đinh Dương không kiêng nể gì mà điên cuồng cười, trước đó ông ta nghe được tiếng yêu tu rống giận nên bị hấp dẫn lại đây, không ngờ lại thấy được Dương Bách Xuyên và Hạ Lộ đang chiến đầu với Gấu yêu, ông ta lập tức âm thầm núp ở một góc chờ thời cơ ra tay.

Nghĩ cái gì thì cái đó đến, chuyện nghĩ thầm đã thành sự thật, Dương Bách Xuyên và Hạ Lộ đều chịu thất bại, lúc này ông ta bắt lấy cơ hội lập tức đến đánh lén Dương Bách Xuyên.

Lúc này vết thương của Đinh Dương đã được điều trị khỏi, nhìn khoé miệng Dương Bách Xuyên và Hạ Lộ đều chảy máu, ông ta bày ra bộ dáng không sợ trời không sợ đất.

Đinh Dương tận mắt nhìn thấy Hạ Lộ bị yêu tu đánh bay đến nỗi bị thương, thấy sức lực của Dương Bách Xuyên đã không chống đỡ nổi, lúc này nhảy ra cho Dương Bách Xuyên một chưởng.

Tuy rằng không có trí mạng, nhưng sau lưng đã in một chưởng thật mạnh, Đinh Dương tin Dương Bách Xuyên đừng mong sống dễ chịu.

Giờ phút này, ông ta tràn đầy niềm tin, ông ta không chắc chắn giết được Hạ Lộ, thế nhưng vẫn chắc chắn có thể đối phó với Dương Bách Xuyên. Ở đây cũng không có trùng độc để anh sử dụng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK