Mục lục
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Bách Xuyên biết mối thù lần này với Mai Hoa tiên tử không thể giải được rồi, từ giờ trở đi hai bên đều sẽ không cho ai cơ hội.

Nói cách khác, từ lúc Mai Hoa tiên tử giết chết hai sư muội của mình đã xác định hai bên sẽ có một cuộc đại chiến sống còn ở hành cung Thiên Yêu, chẳng qua không phải trước mắt.

Mai Hoa tiên tử có điều cố kỵ nên mới giết hai vị sư muội, cho Dương Bách Xuyên một câu trả lời.

Mà đối với Dương Bách Xuyên, hắn coi như cũng đè đầu đám đệ tử Thánh Địa cao cao tại thượng kia, vậy đủ rồi.

Nhìn Mai Hoa tiên tử dẫn người đi đến giữa sân, nơi đó xuất hiện một tế đàn truyền tống.

Đúng là trung tâm nơi cây Cổ Đằng cắm rễ, hiện giờ cây Cổ Đằng bị Dương Bách Xuyên luyện hóa rồi, tế đàn truyền tống hiện ra trong tầm mắt mọi người.

Chỉ thấy đám người Mai Hoa tiên tử nhanh chóng biến mất ở tế đàn truyền tống, tiến vào hành cung tiếp theo.

Cách đó không xa, Minh Du Nhiên và Khương Thế Long thấy Mai Hoa tiên tử đi rồi bèn gật đầu với Dương Bách Xuyên, bước vào tế đàn truyền tống.

Khương Thế Long vừa đi vừa thì thầm với Minh Du Nhiên: “Du Nhiên sư muội, chúng ta cần phải đề phòng Mai Hoa tiên tử, nữ nhân kia thật tàn nhẫn, lòng dạ khó lường, rõ ràng là nàng ta sai khiến hai vị sư muội Thông Tiên Cung đi giữa sân hái đào, chớp mắt đã thẳng tay chém giết, còn đội mũ vô lễ vô phép lên đầu người ta, thật đáng sợ.”

“Từ trước đến nay các đời đại tiên tử Thông Tiên Cung đều không có một ai đơn giản, chẳng qua Mai Hoa tiên tử âm mưu xảo trá, kiểu người này nguy hiểm nhất, đùn là phải cẩn thận.” Minh Du Nhiên lên tiếng…

Hai người vừa nói chuyện vừa biến mất tronng Truyền Tống Trận.

Lúc này đám người Mộ Trường Phong cũng đi tới bên cạnh Dương Bách Xuyên.

Thú Ngũ Hành hét lớn: “Chủ nhân, người thật khí phách, tiên tử Thông Tiên Cung đều phải cúi đầu trước chủ nhân, sướng chết, ha ha…”

“Chi chi……” Điêu nhi vui sướng nhảy tót lên vai Dương Bách Xuyên.

Lục Yên Chi cũng vui mừng cho Dương Bách Xuyên, đây là chứng minh cho thực lực, ở Tu Chân Giới, chỉ có cường giả mới được tôn trọng.

Hôm nay tuy Mai Hoa tiên tử Thông Tiên Cung có ý uy hiếp Dương Bách Xuyên nhưng thật ra nàng ta đã cúi đầu chịu thua một trận, đây chỉ là bước khởi đầu cho con đường trở thành cường giả của Dương Bách Xuyên.

Lục Yên Chi và đám người Thú Ngũ Hành không nghĩ nhiều, đều vui mừng vì Dương Bách Xuyên làm Mai Hoa tiên tử cúi đầu.

Hơn nữa, từ khi đi vào Thái Hoang, mấy người bọn họ liên tục bị cường giả áp chế, gặp được người thánh địa lại càng thêm quá mức, tìm rắc rối khinh thường, cực kỳ nghẹn khuất.

Lúc này Dương Bách Xuyên có thể làm Mai Hoa tiên tử cúi đầu, đám người Lục Yên Chi cực kỳ vui vẻ.

Chỉ có Mộ Trường Phong và Hiên Viên Linh Hề liếc nhau, trong mắt hiện lên sự lo lắng, Mai Hoa tiên tử đại biểu Thông Tiên Cung, Thông Tiên Cung đứng đầu chín thánh địa, rất để ý mặt mũi.

Cũng không biết lần này vì cái gì mà Mai Hoa tiên tử lại cúi đầu trước Dương Bách Xuyên, nhưng tuyệt đối có nguyên nhân. Mộ Trường Phong và Hiên Viên Linh Hề đều biết Mai Hoa tiên tử có thủ đoạn, từ lúc nhìn thấy nàng ta có thể tự tay giết chết hai sư muội đã định sẵn sẽ không bỏ qua.

Lần này Dương Bách Xuyên đã đắc tội chết với Mai Hoa tiên tử, từ trong lời nói sắc bén của nàng ta cũng có thể nghe ra được, nàng ta chỉ tạm chịu đựng, chắc chắn sẽ trả thù.

Nhìn đám người Dương Bách Xuyên cười to, Mộ Trường Phong không nhịn được nói: “Sư tổ, Mai Hoa tiên tử không phải loại người đơn giản, có thể trở thành tiên tử của Thông Tiên Cung đều là tinh anh trong tinh anh, cần phải cẩn thận.

Mặc dù nói những lời này trong lúc Dương Bách Xuyên đang vui vẻ sẽ rất mất hứng, nhưng Mộ Trường Phong vẫn nói ra.

Dương Bách Xuyên không tức giận, còn rất vui mừng nói: “Đúng vậy, ngươi nói rất đúng, phải cẩn thận Mai Hoa tiên tử, nhưng nếu ta đã dám trêu chọc nàng ta, ta sẽ không sợ, Trường Phong, đoạn đường tiếp theo chúng ta tách ra thôi.”

“Sư tổ, ta không có ý khác, ta…” Mộ Trường Phong nghe thấy Dương Bách Xuyên nói muốn tách ra, rất sốt ruột, còn tưởng rằng Dương Bách Xuyên đa tâm, sợ liên lụy.

Dương Bách Xuyên xua tay cười nói: ‘Trường Phong, đừng suy nghĩ nhiều, đầu tiên ta có thể nói thẳng cho ngươi, ta tuyệt đối là sư đệ của Thánh Chủ Trường Sinh Điện, Vân Trường Sinh, cam đoan không giả. Cho nên ngươi không cần suy nghĩ nhiều, ta cũng không có ý gì khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK