Diêm Vương: 【 Thành thật bắt quỷ, mau chóng trả nợ! 】
Tô Vân Thiều: [ Hiểu rồi, ông chủ. ]
Diêm Vương: "..."
Tô Vân Thiều đem lời giải thích của Diêm Vương truyền lại cho mấy người kia, bọn họ kinh ngác đến mức tròng mắt như muốn rơi ra ngoài.
Tần Giản: [ Mẹ ơi! Đây là chuyện có thật, tìm người bằng cách đi theo đường truyền mạng! ]
Cái Khiết: [ Nếu cô gái địa ngục có thể mang theo tên cặn bã lần trước thì tốt rồi. ]
Hứa Đôn: [May mà tớ gan bé, cũng không phải hiệp sĩ bàn phím, không lên mạng nói mấy lời loạn ngôn phát tiết tức giận cùng oán khí, nếu không tớ cũng khó mà sống được đến lúc gặp chị Vân. ]
Lôi Sơ Mạn: [ Vân Thiều có nói qua tên cặn bã kia rất nhanh sẽ nhận được báo ứng, ác giả ác báo, chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi, đừng tức giận. ]
Triệu Tình Họa: [ Đáng tiếc chuyện này chỉ diễn ra trong phạm vi nhỏ, nếu có thể lên hot search, nói không chừng về sau bạo lực mạng cào bàn phím sẽ không còn nhiều như vậy. ]
Tần Sóc: [ Không được, chuyện này không thể công khai. ]
Bách Tinh Thần: [Trí nhớ của cư dân mạng rất ngắn, hôm nay có thể lên hot search nhưng qua vài ngày thì đã quên, người nhớ được rất ít, còn có thể tạo thành khủng hoảng, chính phủ sẽ không công khai. ]
Tần Sóc: [ Những sự kiện linh dị trên cả nước là rất ít, nhiều người cả đời cũng không gặp được, cho nên sự tồn tại của bộ phận đặc biệt cũng không thể công khai, nếu tớ không gặp được thì cũng sẽ không hay biết gì. ]
Tô Vân Thiều: [ Đồ tớ cho, các cậu có thể dùng, nhưng không được để lộ ra ngoài, cẩn thận sẽ bị cho là tuyên tuyền mê tín dị đoan rồi bị đưa vào đồn cảnh sát. ]
Tần Sóc: [ Đội hình sự thành phố cơ bản đều đã biết rồi, nhưng nếu mọi người bị bắt đến đồn cảnh sát thì anh đi vớt mấy em cũng rất phiền phức. PS: Vân Thiều, bùa bình an và bùa nói thật đã có chưa? ]
Tô Vân Thiều: [ Lúc nào rảnh sẽ vẽ. ]
Tô Vân Thiều: [ Bùa ngọc sắp xong rồi, thứ hai tuần sau tớ sẽ mang đến trường học. ]
Tần Giản: [ Cuối tuần này không phải là tiệc sinh nhật của chú sao? Đến lúc đó cậu mang theo, thuận tiện đưa cho bọn tớ luôn. ]
Lôi Sơ Mạn: [ Đó không chỉ là tiệc sinh nhật của chú, còn là ngày nhà họ Tô chính thức giới thiệu Vân Thiều với người trong giới, cậu ấy bận lắm, cậu đừng thêm việc cho Vân Thiều nữa! ]
Bách Tinh Thần: [ Cậu ấy muốn chúng ta đều đeo lên người, sau đó lơ đãng để lộ ra là Vân Thiều làm, sẽ có tác dụng gì, không ít thì nhiều sẽ làm cho những yêu ma quỷ quái kia chấn động. ]
Tần Giản: [ Tinh Tinh từ “Yêu ma quỷ quái” này dùng rất hay, tớ cho năm sao khen ngợi! Vân Thiều, cậu không biết đâu, hiện giờ có rất nhiều người trong giới đang chờ xem chuyện chê cười về thiên kim thật giả của nhà họ Tô, đây là lần đầu tiên cậu chính thức lộ diện, nhất định sẽ bị người ta làm khó dễ. ]
Lôi Sơ Mạn: [ Móa! Tớ quên mất đám phụ nữ lưỡi dài kia nhàn rỗi đến đau trứng luôn muốn nhìn xem chuyện ầm ĩ của nhà người khác! ]
Triệu Tình Họa: [ Vân Thiều làm bùa ngọc thành dạng gì thế? Là vòng cổ hay là vòng tay? ]
Tô Vân Thiều: [ Trên thực tế, ngày tớ đi thử lễ phục đã từng gặp qua "Yêu ma quỷ quái. ]
Hứa Đôn: [ Tớ nói tớ cũng muốn, có bị đánh không? ]
Tô Vân Thiều: [ Tự chuẩn bị ngọc. ]
Trả lời Hứa Đôn xong, Tô Vân Thiều ngẩng đầu nhìn các bạn nhỏ trong phòng riêng có thể đối mặt để nói chuyện, nhưng vẫn muốn cúi đầu đánh chữ: “Không có ảnh chụp ở đây, thứ bảy các cậu rảnh rỗi thì có thể tới nhà của tớ để thử."
Tần Giản: "Tớ sẽ mua trà sữa, gà rán, cổ vịt."
Lôi Sơ Mạn: "Vậy tớ mang theo trái cây, hạt dưa, khoai tây chiên."
Triệu Tình Họa: "À, vậy tớ sẽ mang theo một ít dây dùng để phối với bùa ngọc."
Bách Tinh Thần: "Các cậu vừa ăn uống vừa muốn dùng dây phối với bùa ngọc, phòng của Vân Thiều chắc chắn sẽ bị các cậu giày vò một trận, buổi tối còn có thể ngủ được sao? Ngày hôm sau cậu ấy còn phải tham gia yến tiệc nữa.”
Trần Tinh Nguyên: "Nếu không thì ra ngoài đặt một phòng tổng thống đi?"
Chủ ý này rất hay!
Còn có thể gọi Hứa Đôn hâm mộ đến suýt chảy nước miếng tới tham khảo.
Quyết định xong rồi, mấy người Tần Giản đang tìm xem khách sạn nào có phòng tổng thống tốt nhất.
Hứa Đôn nhắn tin riêng: [ Chị Vân, em đã nói đại khái một chút chuyện này với đàn chị Lương Uyển, chị ấy muốn gặp mặt để cảm ơn chị và cũng muốn thanh toán thù lao. ]
Tô Vân Thiều: [ Gần đây bận rộn nhiều việc, gặp mặt cảm ơn thì không cần đâu, bùa bình an một tấm là một vạn, thù lao thì tùy tiện trả, làm nhiều việc thiện là được rồi. ]
Hứa Đôn: [ Vâng! ]
Hứa Đôn chụp lại màn hình đoạn đối thoại này gửi cho Lương Uyển, Lương Uyển trầm mặc một lát, chuyển đi năm vạn: [ Chuyện này bởi vì tớ mà ra, tớ trả luôn tiền bùa bình an cho thầy chủ nhiệm, sau này tớ nhất định sẽ ghi nhớ chuyện này vào trong lòng, tuyệt không dám quên, sẽ chăm chỉ làm việc thiện nhiều hơn! ]
Hứa Đôn nhận tiền chuyển cho Tô Vân Thiều, lại chụp màn hình đoạn đối thoại này gửi qua cho Tô Vân Thiều.
Tô Vân Thiều: "..."
Học sinh trung học bây giờ có nhiều tiền như vậy sao? Cô cũng không nói mức thù lao cụ thể, cô cảm thấy Lương Uyển xin tiền ba mẹ chẳng được bao nhiêu, nhưng nhìn con số này, không lẽ Lương Uyển đã vét sạch tiền riêng trong nhiều năm?
Thay vì chuyển hai vạn tệ lại, không bằng chờ thứ bảy gặp mặt rồi kêu Hứa Đôn mang về cho Lương Uyển hai tấm bùa bình an đưa cho ba mẹ Lương.
Tô Vân Thiều nhận một nửa tiền thù lao, còn lại hai vạn rưỡi thì chuyển cho Tần Sóc.
Tần Sóc: [ ? ]