Quả thực chính là dùng hành động để âm thầm thúc giục anh ta mau ngồi xuống đánh chữ. Ở một mình mà gặp phải tình huống quỷ dị như vậy, sau khi qua cơn sợ hãi Tôi Ăn Chanh lựa chọn bình tĩnh đối diện, bởi vì anh ta cũng chẳng hề nhìn thấy được đối phương, biết rằng cho dù mình có sợ hãi cũng chẳng ích gì, có chạy trốn lại càng vô dụng hơn. Vì thế, anh ta cố gắng bình tĩnh mà đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng, sau đó ngồi trước máy tính,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.