Trên một chiếc xe khác, Chu Hồng Ngọc cũng đang hỏi Tô Vân Thiều: "Đại sư, tuổi thọ của con người được tính bằng sinh thần bát tự à?"
Tô Vân Thiều: "Sinh thần bát tự của một người quả thật chứa đựng rất nhiều thông tin, nhưng thế giới này rộng lớn như vậy, mỗi một giây đều có rất nhiều đứa trẻ được sinh ra, sinh thần bát tự không phải duy nhất, còn cần kết hợp với tên họ của người đó, giới tính, tướng mạo khuôn mặt và chỉ tay của người này, suy đoán nhiều mặt mới có thể đưa ra kết quả chính xác nhất".
Tần Sóc, Chu Hồng Ngọc, Tiểu Lưu liên tục gật đầu, Tiểu Lưu thán phục nói: "Huyền học thật nghiêm ngặt!
Tô Vân Thiều rất vui khi người ngoài có thể thay đổi cách nhìn của bọn họ đối với Huyền học, thay vì gặp phải một người trong Huyền môn bọn họ liền mắng là kẻ lừa đảo, nghe Tiểu Lưu nói như vậy, cô không thể nhịn được cười.
Chu Hồng Ngọc lại hỏi: "Mọi người thường nói sống thọ và chết tại nhà, đó thực sự là sống thọ rồi chết sao"
Tô Vân Thiều: "Sống thọ rồi chết tại nhà thường dùng để miêu tả cái chết của người già vào lúc cuối đời theo lẽ tự nhiên, cũng gọi là hỉ tang, tuy nhiên những cái chết bất ngờ như tai nạn xe cộ, trúng độc cũng có thể là do tuổi thọ của bọn họ đã hết rồi”.
Trên đường đi, ba người hỏi rất nhiều vấn đề, Tô Vân Thiều kiên nhẫn giải đáp từng câu một, sau đó lại đồng ý bán bùa bình an cho Chu Hồng Ngọc.
Khi bọn họ đến địa điểm xảy ra chuyện, Tô Vân Thiều cũng xác nhận không có dấu vết của trận pháp, đoàn người cũng không vội vàng trở về mà tìm một cửa hàng gần đó để ăn sáng.
Tô Vân Thiều cắn một miếng bánh bao và húp một miếng cháo gạo đen, chưa ăn được hai miếng, điện thoại trong túi đã rung lên bần bật nên cho cô liền lấy ra xem.
Tô Vân Thiều: [ Xin nghỉ giúp tớ. ]
Bách Tinh Thần: [ Được, nghỉ một ngày? ]
Tần Giản: [ Vân Thiều đi đâu vậy? ]
Lôi Sơ Mạn: [ Còn phải hỏi? Khẳng định là đi bắt quỷ rồi. ]
Tần Giản: [ A a a. Tớ cũng muốn đi! ]
Triệu Tình Họa: [ Vết thương của cậu khỏi rồi à? ]
Tần Giản: [ Náo nhiệt quan trọng hơn! ]
Lôi Sơ Mạn: [ ??? Lời này còn được dùng như vậy? ]
Bách Tinh Thần: [ Đừng để ý đến cậu ta, hễ nơi nào có náo nhiệt thì dù gãy chân cậu ấy cũng bò tới cho bằng được ].
Tần Giản: [ Cũng không đến mức đó chứ, có thể bảo tài xế đưa tớ đi, sau đó người anh em là cậu sẽ cõng tớ đi ].
Lôi Sơ Mạn: [ Vân Thiều, Thiết Như Lan muốn mua bùa trợ ngủ. ]
Triệu Tình Họa: "Chất lượng giấc ngủ của mẹ tớ không được tốt lắm, tớ có thể mua mấy tấm tặng cho bà được không?"
Tần Giản: [ Vân Thiều có ở đây không? Cả nhóm góp tiền lại đưa cho cậu~]
Tô Vân Thiều: "..."
Bởi vì chưa nắm được thông tin chính xác có liên quan đến lệ quỷ, việc trước mắt cần làm chính là phối hợp cùng với các thành viên của đội đặc biệt để tìm hiểu về tuổi thọ của những người đã chết gần đây, đại khái muốn xác định lệ quỷ đã ăn bao nhiêu quỷ hồn, tiến hành đánh giá sơ bộ về sức mạnh của nó.
Nếu trong lúc này có thể tìm được tiêu chuẩn chọn lựa quỷ hồn của lệ quỷ thì càng tốt.
Bằng không thì chẳng khác gì mò kim đáy bể.
Tô Vân Thiều nhắn riêng cho Bách Tinh Thần: [ Có thể, cám ơn. ]
Lại trả lời trong nhóm năm người: [ Đừng chuyển tiền cho tớ, ví tiền của tớ chứa không nổi.]
Tần Giản trả lời: [ Đổi ví lớn hơn đi! ]
Lôi Sơ Mạn: [ Chi phiếu thì sao? ]
Triệu Tình Họa: [ Có thể tìm hiểu một chút về két sắt? ]
Tô Vân Thiều: [...]
Bách Tinh Thần: [ Ý của bạn học Tô là hiện tại cô ấy tạm thời không thiếu tiền. ]
Tần Giản: [ Tinh Tinh, sao cậu còn gọi là bạn học Tô? Xa cách như vậy, đi ra ngoài thì tớ cũng không có mặt mũi nào mà nói cậu là bạn thân của Vân Thiều. ]
Lôi Sơ Mạn: [ Đúng vậy. ]
Triệu Tình Họa: [ Cậu ấy là người duy nhất gọi bạn học Tô, cũng rất đặc biệt nha. ]
Bách Tinh Thần: [ Vân Thiều. ]
Tần Giản: [ Hắc hắc, thuận miệng hơn rồi đúng không? ]
Tần Giản: [ Đúng rồi, Vân Thiều cậu đi đâu vậy, cần hỗ trợ không? ]
Tô Vân Thiều quả thật đang cần giúp đỡ, nhưng lúc này bốn người bọn họ không giúp được gì nhiều, bọn họ tự bảo vệ tốt chính mình là hỗ trợ lớn nhất.
Tô Vân Thiều: [ Đang điều tra chuyện lệ quỷ giết người, gần đây trong thành phố không yên ổn, đừng làm mất bùa bình an. ]
Tần Giản: [ Vợ tớ ở đây! ]
Triệu Tình Họa: [ Tớ sợ đến tới nỗi luôn phải sờ kiểm tra chồng tương lai, cũng may là không rơi. ]
Lôi Sơ Mạn: [ Con gái bảo bối của tớ cũng ở đây. ]
Bách Tinh Thần: [ Ba vị thành niên đang nói chuyện hổ báo gì vậy?! Bùa của tớ cũng ở đây. ]
Tần Giản: [ Xì, không phối hợp gì cả. ]
Lôi Sơ Mạn: [ Lớp trưởng, bởi vì ngày thường cậu quá nghiêm túc, mới không có nữ sinh muốn trêu chọc, để nhìn xem bộ dạng cậu nhịn không được thì sẽ như thế nào! ]
Triệu Tình Họa: [ Không bao gồm tớ, tớ chịu không nổi học bá hệ cấm dục. ]
Tô Vân Thiều bị sốc đến mức cháo gạo đen cũng ăn không vô.
Con gái tuổi mới lớn bây giờ đều nói về những vấn đề này sao? Làm sao bây giờ? Cô không biết nói!
Điện thoại lại rung lên, là tin nhắn Tô Y Y gửi tới.
Tô Y Y: [ Chị, sao hôm nay chị không đi học? ]
Tô Vân Thiều: [ Có chút việc, rất an toàn. ]
Tô Y Y: [ Lại đi làm thêm? ]
Tô Vân Thiều: [ Có thể xem là như vậy. ]
Tô Y Y: [ Có phải chị lại muốn đi mua ngọc? Vẫn thiếu tiền ư? ]
Tô Vân Thiều: [ Không, không thiếu. ]
Tô Y Y: [ Có phải chị đi làm thêm để tích cóp tiền mua quà sinh nhật cho ba? ]