“Được rồi đấy, đừng khiến em buồn nôn nữa.” Tô Vân Thiều đẩy khuôn mặt đẹp trai của anh ra, cô ngừng vài giây rồi mới nhớ ra điều mình muốn nói. “Không có sự đồng ý của thần linh, tại sao lời nguyền ngôn ngữ lại mạnh đến như vậy?” Diêm Vương cười thầm, cả hai đời cô vợ nhỏ đều không chịu nổi nhan sắc này của anh ta, tốt quá đi thôi! “Không còn thần linh nữa, nhưng vẫn còn thứ khác.” Diêm Vương bỗng cử động, anh nằm lên chân Tô Vân Thiều, mặt xoay ra
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.