Bạch Vô Thường nở nụ cười thân thiện: “Anh chính là chiến sĩ thi đua nổi tiếng của địa phủ chúng ta, tài năng hơn người, làm việc rất đáng tin cậy, nên tôi tin anh, Diêm Vương lại càng tin anh hơn.” Hắc Vô Thường chợt bị ngọn núi to – Diêm Vương áp chế: “…” Anh ta cho rằng hành vi này của Bạch Vô Thường đã được Diêm Vương cho phép, nên không dám từ chối, đành buồn bực ngồi lên vị trí nọ, cảm thấy dưới mông như có kim châm, bất cứ lúc nào cũng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.