Nghĩ như vậy, Tô Vân Thiều lập tức không thấy chột dạ nữa, còn cảm thấy mình có lý vô cùng, bèn bế Tuyết Đoàn Tử đã mười mấy ngày không gặp vẫn chẳng lớn được chút nào lên, ghé sát mặt cọ cọ, ngửi mùi sữa thoang thoảng trên người nó. “Tiểu Đoàn Tử, sao em vẫn còn bé xíu như vậy hả?” Tuyết Đoàn Tử mỗi ngày đều phải ngửi mùi của Tô Vân Thiều mới có thể yên tâm mà đi vào giấc ngủ, mười ngày không gặp nó vẫn nhớ rõ mùi trên người cô, Tuyết
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.