"Vâng ạ! "Điềm Điềm giao con khỉ nhỏ đang ôm cho mẹ. Từ trong túi kẹo kia lấy ra một viên cho ba, một viên cho mẹ và một viên cho mình phần còn lại toàn bộ đều đưa cho Tô Vân Thiều. "Chị gái, ăn đi, ngọt!" Nụ cười của cô bé rất ngọt ngào xứng đáng với cái tên Điềm Điềm của cô bé. “Chị không ăn ngọt.” Tô Vân Thiều từ trong túi lấy ra ba viên kẹo, sau đó trả lại toàn bộ cho Điềm Điềm: “Chị cần chừng này là đủ rồi, cảm ơn Điềm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.