Làm xong tất cả những điều này, bà ta lau đi những giọt nước mắt trên khóe mắt và đưa ra một lời giải thích có vẻ hợp lý: “Hồi nhỏ Kinh Luân bị bệnh, tớ vẫn luôn phải ở bệnh viện chăm nó, mà khi đó nhà bị cháy, tất cả những đồ vật trong nhà đều bị lửa đốt hết, ngay cả một bức ảnh ngày nhỏ của Kinh Luân cũng chẳng giữ được.” Mẹ Tô nhớ lúc đó Trác Kinh Luân mới sáu tuổi đã ngã bệnh, sau khi biết chuyện, bà đã ngồi máy bay tới
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.