Tô Vân Thiều: “Em chỉ mượn đường một chút thôi. Em tới địa phủ không lâu đã phải rời đi. Phong cảnh ở đó cũng bình thường, nhưng biển hoa bỉ ngạn ở đó thì khá đẹp. Nếu anh muốn xem thì em có thể nhờ Lâu Cảnh đưa anh đến đó.” Tô Húc Dương: ! ! ! Tự nhiên nhận được một vé đi địa phủ, tay cầm vô lăng của anh ấy hơi run, giọng nói cũng không được tự nhiên: “Vậy thì không cần đâu!” Tô Vân Thiều có thể cảm nhận rõ ràng chiếc xe du
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.