“Được rồi, sau này tôi sẽ không nhắc lại nữa. Vậy cậu tranh thủ dùng khoảng thời gian này để nghỉ ngơi đi, nhân tiện ôn tập một chút, mấy ngày nữa là thi cuối kỳ rồi, cậu còn phải về trường một chuyến đấy.” Nụ cười thoải mái của Ngọc Bạch Y cứng đờ tại chỗ, hung dữ nhét một miếng khoai tây chiên vào miệng. Lời hay ý đẹp không dùng, toàn thấy ăn nói xà lơ! Nếu không phải người đại diện này vẫn được xem là nghe lời thì cậu đã đổi từ lâu rồi! “Kính coong…” Chuông cửa
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.