Nhu Mễ bi thương cùng bi phẫn mà chôn trong ngực Tô Vân Thiều, “Meo meo meo meo…” Tiếng mèo kêu không ngừng, âm điệu cao thấp đan xen một chút cảm xúc, nghe như thế là đang mắng người rất kịch liệt. Mẹ Tô cảm thấy rất buồn cười, bật cười thành tiếng, mà trên mặt ba Tô, Tô Y Y và Bách Tinh Thần lại hiện ra vẻ cuộc sống này chẳng còn gì để luyến tiếc. Ba Tô thúc giục: “Đi thôi, nếu còn không đi sẽ bị muộn học đấy.” Nếu còn không đi, không biết
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.