Thấy em trai nghịch ngợm, Vân Tiêu cũng bó tay, lắc đầu nói: “Anh, đi xem thử, em, trông chừng.” Rắn vàng thấy hơi lo cho con tê tê nhỏ, không biết nó đã lăn đến đâu rồi, chẳng biết có thể an toàn rời khỏi đây không nữa, thế là nó đáp lại Vân Tiêu: “Đi đi.” Vân Tiều nhìn Tô Vân Thiếu đang nhắm mắt ngồi thiền rồi bò về phía con tê tê nhỏ vừa lăn ra. Không có anh trai ở đây, bên kia mất đi bảo vệ, rắn vàng suy nghĩ một chút sau đó
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.