“Rầm—” Một đòn sét trời nữa lại giáng xuống. Thiện Nhi nhếch nhác lăn ra khỏi cơ thể của Thiện Nhi áo đỏ, bị Tô Vân Thiều bắt lấy rồi ném ra sau lưng, đúng lúc được Tuệ Tâm lao tới đỡ lấy. “Vẫn còn một đòn nữa.” Đây đúng thật là đòn cuối cùng rồi, thời gian tích tụ của nó được coi là lần dài nhất của hôm nay, có vẻ như nó sẽ đặt dấu chấm kết thúc cho hành động ngày hôm nay. Mà vào lúc này, Thiện Nhi áo đỏ sớm đã nằm trên mặt
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.