Tô Vân Thiều cũng không nghĩ tới cổ trùng lại có khát vọng sống mãnh liệt như vậy. Cổ Âm Dương bị dọa đến hoảng, há mồm đứng đó, cũng không kịp khép lại. “Viên đá nhỏ, nó còn hữu dụng, khoan ăn đã.” Tô Vân Thiều tránh đi miệng của Cổ Âm Dương, vỗ đầu nó an ủi. Cô vốn định để cho Cổ Âm Dương dọa nó một chút, xem cổ trùng trắng này còn tiếp tục giả chết được không, không ngờ lại có chuyện tốt ngoài ý muốn này. Cảm giác này đại khái chính là:
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.