Lạc Tầm Lục bày ra giọng nói ngọt ngào tỏ vẻ quan tâm cô: “Chị Vân Thiều, nếu chị thấy mệt thì cứ ngủ một lúc đi, lát nữa chúng ta sẽ phải ngồi máy bay đó.” Tô Vân Thiều: “…” Hôm qua cô đã bay hai lần, hôm nay lại bay nữa, cô thật sự thấy nhớ quỷ môn của Diêm Vương quá. “Vậy xin lỗi, tôi đi ngủ trước.” Tuy Tô Vân Thiều nói xin lỗi, nhưng trong giọng cô không hề có chút ý xin lỗi nào, vừa dứt lời là cô nhắm mắt lại ngay và
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.