Mục lục
Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm hôm khuya khoắt, hai cô gái chưa vị thành niên ở chung một chỗ, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì biết phải làm sao?

Hứa Đôn còn phải dẫn đường, giữa Tần Giản và Bách Tinh Thần chắc chắn phải có một người ở lại. Hiển nhiên, Tô Vân Thiều đã thay hai người đưa ra lựa chọn. Bách Tinh Thần không ý kiến, so về mức độ bình tĩnh lẫn sức lực cậu đều cao hơn Tần Giản, đương nhiên sẽ là người thích hợp được chọn: “Đi ngay bây giờ sao?”

Tô Vân Thiều chỉ “Ừ” một tiếng, cô gọi Hứa Đôn tới, dặn dò mấy người Tần Giản tạm thời tìm một chỗ chờ bọn họ trở về, sau đó mới cất bước đi đến trường học của Hứa Đôn. Trên đường, Hứa Đôn vẫn thấp thỏm không yên, không ngừng hỏi Tô Vân Thiều:

“Chúng ta thật sự phải đi vào từ cổng chính?”

“Chắc chắn không bị người ta phát hiện mà ngăn lại đấy chứ?”

“Chẳng lẽ cậu có biện pháp khác có thể đánh lừa được đôi mắt của người khác?”

Lúc cách cổng trường gần mười mét, cả ba thấy từng nhóm học sinh ăn tối xong quay lại trường để học tiết tự học. Nếu nói trường cấp ba này có tiết tự học buổi tối thì không bằng nói phần lớn những trường cấp ba vì muốn nâng cao hiệu suất học tập lẫn việc quản lí học sinh mà mỗi buổi tối đều có tiết tự học.

Nhưng có chút kì lạ đó là trường cấp ba tư nhân nơi Tô Vân Thiều theo học không có tiết tự học.

Tô Vân Thiều: “Im miệng.”

Hứa Đôn ngoan ngoãn câm miệng, không biết vì sao mỗi lần đối mặt với Tô Vân Thiều, cậu ta còn cảm thấy sợ hơn cả lúc cậu ta nhìn thấy mẹ hay thầy giáo chủ nhiệm của mình.

Nhưng mà...sợ thì sợ thôi. Tô Vân Thiều chắc chắn không phải là một người tầm thường, cậu căn bản không dám dây vào huhuhu!

Ba người không cần cải trang, bọn họ giống như những học sinh khác mà đường đường chính chính đi về phía cổng trường.

Thật sự có thể trà trộn vào trong? Chắc chắn không bị bắt lại đấy chứ?

Trái tim Hứa Đôn đập thình thịch, thiếu chút nhảy ra khỏi lồng ngưc, cậu dùng hết sức nắm chặt bàn tay, cố gắng nhịn xuống cảm giác kích động muốn quay người bỏ chạy.

Mà kỳ quái ở chỗ, những học sinh khác lẫn bảo vệ canh gác ở cổng trường lại không có chút phản ứng nào khi nhìn thấy Tô Vân Thiều và Bách Tinh Thần mặc đồng phục của trường khác mà bước vào trong trường. Tựa như trong mắt bọn họ, hai người này chính là học sinh của trường mình.

Những dấu chấm hỏi trên đỉnh đầu Hứa Đôn đã gộp thành đống lớn, nhưng đợi đến khi dẫn hai người đến dưới lầu của tòa nhà thực nghiệm mới dám mở miệng hỏi: “Đại sư, ngài vừa mới làm cái gì vậy?”

Tô Vân Thiều bị hỏi nhưng lại vờ như không nghe thấy, ngẩng đầu chăm chú nhìn theo hướng mái nhà của tòa nhà thực nghiệm.

Bách Tinh Thần cũng rất tò mò cô đã dùng thủ đoạn gì, nhưng cậu ta biết rõ hiện giờ không phải là lúc để hỏi, cuối cùng cậu dùng ánh mắt ngăn lại Hứa Đôn đang tràn đầy nghi vấn.

“Đi lên trên đó à?”

Hứa Đôn lùi lại hai bước, giống hệt gấu koala bám chặt lấy cây cột bên cạnh: “Sau khi xảy ra chuyện, tầng cao nhất đã bị niêm phong, bên ngoài còn bị khóa lại bằng mấy ổ khóa lớn. Không có chìa khóa chúng ta căn bản không lên đó được, tớ không đi đâu!”

“Hai người cứ ở đây đợi tớ.” Tô Vân Thiều chỉ bỏ lại một câu, rồi nhanh chóng chạy mất.

Cầu thang của tòa nhà thực nghiệm nằm ở phía tây, Tô Vân Thiều xuất hiện ở ngã rẽ của mỗi tầng, tốc độ càng lúc càng nhanh, giống như bảy tầng lầu chẳng có chút gánh nặng nào với cô vậy, rất nhanh đã có thể lên đến tầng cao nhất.

Sau khi tới nơi, cả Hứa Đôn lẫn Bách Tinh Thần đã không còn nhìn rõ bóng dáng của cô nữa.

Hứa Đôn có chút sợ hãi: “Này, cậu nói xem tớ có nên gọi 110 không?”

Bách Tinh Thần: “Đừng tùy tiện lãng phí sức lực của cảnh sát.”

Hứa Đôn kinh ngạc đến mức suýt chút nói không nên lời, sau khi thử rất nhiều lần mới có thể cất tiếng: “Hai người không phải bạn tốt sao? Cậu không lo lắng cậu ấy xảy ra chuyện à?”

“Có xảy chuyện thì chắc chắn là hai chúng ta, cậu ấy thì có thể xảy ra chuyện gì.” Nếu so đi tính lại, Bách Tinh Thần càng thấy lo lắng nếu Tô Vân Thiều triệu hồi sấm sét đến đối phó lệ quỷ, vậy cậu phải dùng lý do gì để có thể lừa được tất cả học sinh lẫn giáo viên của trường này. Mà đây cũng là nguyên nhân thật sự Tô Vân Thiều đã lựa chọn dẫn theo cậu ta thay vì dẫn theo Tần Giản.

Oa —— Hứa Đôn thầm cảm thán: Hóa ra đại sư lại có thể trâu bò đến thế?

Mà ở trên lầu Tô Vân Thiều đang đứng cạnh một đống ổ khóa lớn bé, ít nhất cũng khoảng mười cái. Nếu cứ phá hết đống khóa này, cô thật sự hoài nghi một ngày nào đó bản thân sẽ nhận được danh hiệu cao quý vua phá khóa ở thành phố B. Sau khi mở xong cái khóa thứ 19, cuối cùng cũng có thể kết thúc.

Kẹt một tiếng, cánh cửa đã đóng ba năm bỗng nhiên được mở ra, lộ ra khung cảnh ở bên trong.

Hai nam một nữ mặc đồng phục của trường này đang sánh đôi đứng thành hàng, bọn họ dùng ánh mắt tò mò liếc nhìn Tô Vân Thiều, lại nhìn thấy đống khóa đã bị phá ngay dưới chân cô, ánh mắt mang theo ngạc nhiên lẫn tán thưởng.

Giờ phút đó, trong lòng cô có một loại dự cảm không ổn. Vừa định nói chuyện để dời đi lực chú ý của ba con quỷ, nhưng nữ quỷ đã đập tay phải vào lòng tay trái, kích động chỉ vào Tô Vân Thiều hô to: “Vua mở khóa!”

Tô thiên sư: “…………”

Nam quỷ đeo mắt kính đứng bên trái ngồi xổm xuống cẩn thận quan sát những ổ khóa đang lăn lóc trên mặt đất: “Lỗ khóa không có dấu hiệu bị cạy phá, tay nghề mở khóa của cậu thật chuyên nghiệp. Có phải cậu hành nghề trộm cắp?.”

“Cảm ơn trời đất, cuối cùng có thể kết thúc những ngày tháng nhảy lầu, bám trần để ra ngoài rồi. Từ nay chúng ta có thể tử tế mà ra vào bằng cửa chính.” Nói xong nam quỷ đầu đinh bên phải hung hăng dậm chân, dưới lòng bàn chân phát ra tiếng quỷ kêu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK