“Tôi không đánh cậu.” Tô Vân Thiều giải thích: "Tôi chỉ dùng chút thủ đoạn để cưỡng ép cậu hoàn hồn mà thôi.” Trường Tôn Thụy bĩu môi, chỉ vào ngón tay út của mình, kiên trì nói: "Suýt chút nữa là đánh trúng.” “Tay là của tôi, tôi có thể khống chế được sức lực.” Hơn nữa, lúc đầu vốn đã không dùng bao nhiêu sức lực, giơ xuống được nửa đường cũng dễ dàng thu tay lại. Nếu lúc đó Trường Tôn Thụy còn chưa hoàn hồn thì cùng lắm cậu chỉ bị nhéo mũi một cái. "Lỡ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.